Cuối cùng sau nhiều tuần trì hoãn, buổi đi chơi của Jisoo và Seokmin cũng đã được ấn định ngày giờ. Jisoo thì không quan trọng việc đi chơi ở đâu nên sau khi nghe kế hoạch của Seokmin thì đồng ý ngay, đối với anh, chỉ cần có Seokmin bên cạnh là đủ.
Năm giờ chiều ngày thứ bảy cuối tuần, trời không nóng không lạnh, còn có các đợt gió thi nhau thổi vào tóc anh bay bay, ánh mặt trời đang dần khuất bóng sau dãy núi kia, quả là thời điểm thích hợp. Jisoo thấy thời tiết như cũng đang vui cùng anh, càng làm tâm trạng anh tốt hơn bao giờ hết.
Seokmin và anh cùng chọn xem một bộ phim tình cảm. Đoạn tình cảm của hai nhân vật chính phải nói là gian truân hơn bao giờ hết, bị cha mẹ cấm cản, phải vượt qua bao nhiêu khó khăn thử thách mới có thể cùng nhau nắm tay đi đến cuối đời. Jisoo để ý có vài lần anh nghe thấy tiếng sụt sùi phát ra từ người bên cạnh.
"Seokmin đang khóc ư?" Jisoo tự hỏi, anh loay hoay tìm trong túi áo một tờ khăn giấy, khẽ huých tay Seokmin rồi chìa nó trước mặt cậu.
"Cảm ơn anh." Seokmin nhận lấy, vừa lau nước mắt vừa khịt mũi, sau đó lại im lặng dõi theo tình tiết của bộ phim.
Nhưng Jisoo không còn tập trung nổi nữa, anh cứ thỉnh thoảng lại lén nhìn qua Seokmin. Giờ đây anh mới biết Seokmin là người sống tình cảm như thế nào, chỉ một bộ phim thôi mà cũng có thể khiến em ấy đồng cảm như vậy. Đến đoạn hai nhân vật chính gặp nhau lại lần nữa thì nước mắt Seokmin lại không tự chủ mà rơi lần nữa. Jisoo rất muốn lấy tay mình lau đi, hoặc ít nhất là nắm lấy tay an ủi Seokmin. Rằng chỉ là một bộ phim thôi, em đừng khóc nhiều quá, anh sẽ đau lòng. Rằng em xem, chẳng phải họ đã hạnh phúc với nhau sao, sao em rơi lệ còn nhiều hơn diễn viên khóc thế, anh không kìm lòng được đâu Seokmin à.
Nhưng đến cuối cùng, Jisoo vẫn không dám.
Sau khi xem phim, Jisoo đã đề nghị đến quán thịt nướng đối diện dùng bữa. Trên mạng hay ai đó có nói, đồ ăn ngon là cách duy nhất để khiến người ta vui vẻ trở lại. Jisoo chỉ muốn làm cho Seokmin vui lên mà thôi.
Vào quán thịt nướng ăn đúng là một ý kiến sáng suốt để giúp người ta quên đi nỗi buồn, nhưng có vẻ lại không tốt lắm khi xung quanh Jisoo đều là các cặp đôi đang ngồi cạnh nhau, một người nướng thịt còn một người sẽ lo đút cho người kia, và hàng loạt những cử chỉ tình tứ khác khiến Jisoo đỏ hết cả mặt. Không biết Seokmin có suy nghĩ gì sâu xa không khi bị anh lôi vào đây nữa.
"Seokmin ơi, anh thề với em anh chỉ muốn đi ăn mà thôi, anh đâu biết đây là quán nướng tình nhân đâu." Jisoo khóc ròng, việc bị lạc giữa một nơi mà ai ai cũng có đôi có cặp và bên tai phải nghe mấy lời yêu thương khiến anh thấy hơi tủi thân. Cứ như đang trêu chọc anh nhút nhát vì thích thầm người ta mà không chịu nói ra vậy.
"Mọi người ở đây...ừm...vui quá nhỉ?" Jisoo ngại ngùng thú nhận. "Anh thề anh không biết đây là quán nướng tình nhân đâu, anh thấy nó đông nên anh mới muốn vào ăn thử."
"Kệ họ đi anh." Seokmin chằng biết làm gì ngoài việc cười cho qua, tình yêu ngày nay đúng là manh động quá, cậu nghe mấy lời ngọt ngào của họ khiến da gà da vịt cậu nổi lên hết rồi. Thế là Seokmin cố tìm chủ đề để bắt chuyện với Jiso, hy vọng át đi được mấy lời đường mật xung quanh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SVT] [SERIES: HOA NIÊN] Seoksoo | Hoa Hướng Dương
FanfictionTitle: Hoa hướng dương Pairing: Seoksoo (Lee Seokmin x Hong Jisoo) Category: Fluff Disclaimer: Các nhân vật đều không thuộc về tôi. Warning: smut Summary: Như bông hoa hướng dương luôn cần mặt trời sưởi ấm, anh cũng cần em. (花年) - Hoa Niên: vì nhữn...