Chương 2.10: Thụy Vũ (1)

124 9 1
                                    

/4/

Xử Nữ

Thanh âm chuông gió vang đinh đang theo động tác mở cửa, nữ sinh tóc bạch kim mang một mèo một chuột bước vào phòng khám thú y. Cô bác sĩ trố mắt sửng sốt khi trông thấy mặt mũi cô bé khách hàng khi nãy còn lành lặn giờ bỗng nhiên sưng bầm, mái tóc búp bê óng ả trở nên rối bời, bộ đồng phục chỉnh tề cũng bị lấm bẩn, xộc xệch. Cô bối rối hỏi han, Song Tử vặn vẹo hai bàn tay thuật lại vắn tắt sự việc, khéo léo giấu đi chuyện không nên nói.

- Bọn du côn đó dám lộng hành tại nơi công cộng, lại còn ức hiếp một cô gái. Thật quá sức đê tiện! - Cô bác sĩ bất bình mắng một câu, lại để ý đến tình trạng khó coi của người trước mặt liền nhanh chóng thu liễm vẻ mặt gay gắt.

- Em có thể mượn toilet một lát được chứ? - Lời xin phép được duyệt không chút do dự, cô chỉ chỗ cho Song Tử đoạn đón lấy tôi và Song Ngư ẵm vào khu vực khám. Cửa vừa trượt mở, Kim Ngưu đang duỗi người nằm im lìm trên bàn chợt ngóc đầu dậy, trợn mắt dõi theo chiếc mèo, chiếc chuột vừa đến.

Người ngợm chỉ bị xây xát nhẹ, tổng thể cơ bản vẫn khỏe re, kiểm tra sơ bộ xíu là xong, cô bác sĩ nhẹ nhàng vuốt ve, đặt cả hai vô lồng. Có lẽ muốn tách chúng tôi ra để Song Tử rảnh tay ổn định tâm trạng đây. Cô ấy nhìn một lượt đám động vật có mặt trong phòng, sau khi chắc mẩm cả bọn hòa thuận mới an tâm đi khỏi. Vẻ mặt cô thoáng gợn chút lo âu, có lẽ là về thương tích của vị khách đang chờ đợi ngoài kia.

- Em chườm túi đá này lên mặt đi. - Giọng nói dịu dàng từ bên ngoài vọng vào đã khẳng định suy nghĩ trong tôi.

- Chuyện gì đã xảy ra vậy? - Kim Ngưu lặng thinh nãy giờ nay lên tiếng thắc mắc.

Song Ngư thở dài kể đầu đuôi chuyện gặp phải lũ cô hồn các đảng cho anh, bao gồm cả việc được một thanh niên mặc đồ đen giải vây. Lạnh người lắng nghe nhưng bên trong chắc sôi máu lắm. Tôi còn lạ gì tính khí của anh cả, bình thường hòa nhã vậy thôi nhưng cứ thử đụng đến người trong nhà xem, dám không bị mắc kẹt trong hình dạng này Kim Ngưu sẽ xông phi dập tan nát mấy thằng đã ức hiếp chúng tôi lắm. Coi kìa, cái đuôi ve vẩy không ngừng, cuống họng phát ra tiếng gầm gừ khe khẽ, lại còn ngáp đến sái quai hàm, giờ ai đụng vô anh ấy là ăn đủ ngay.

Gạt chuyện Song Ngư đang kể sang một bên, gạt luôn cả cái sát khí Kim Ngưu đang tỏa ra, tôi trực tiếp lái qua chính sự, diễn giải súc tích nhất những thảo luận của ba anh em về vấn đề lời nguyền lúc ở công viên. Kim Ngưu nhanh chóng nắm bắt sự việc, vẫn còn đang suy nghĩ nên chưa thấy nói năng gì. Bỗng nhiên Song Ngư đưa ra ý kiến.

- Phương án vừa thảo luận tuy hợp ý tên đó nhưng lúc thực hiện lại quá sức cồng kềnh và nhiều rủi ro. Hay ta cứ trực tiếp tìm "người có năng lực phá giải lời nguyền" luôn, các anh thấy có được không?

- "Người có năng lực phá giải lời nguyền" chẳng phải là năm cặp đôi chúng ta sẽ chọn để se duyên sao? - Tôi khó hiểu hỏi lại.

- Không. - Song Ngư lắc đầu nguầynguậy, khua tay giải thích. - Ý là nếu trên đời đã tồn tại một kẻ có quyền năng đặc biệt, ắt hẳn cũng sẽ có nhiều kẻ như vậy bên ngoài đúng không. Cao nhân tất hữu cao nhân trị, có kẻ đi gieo rắc nguyền rủa cũng sẽ có "người biết hóa giải lời nguyền".

[Fanfiction - 12 chòm sao] Đào hoa dệt tơ hồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ