"anh và jung yong..." minho cúi đầu, giọng cậu nhỏ dần đi.
vì nghĩ bản thân chỉ ghen tuông trẻ con nên minho khôn giữ riêng chuyện này, nửa muốn hỏi chan cho rõ nửa lại không biết mở lời thế nào.
vì thế là khiến không khí giữa hai người gần đây khá gượng gạo, cuối cùng cũng vì thế mà chọc giận chan.
"anh và cậu ta làm sao? em ngẩng mặt lên" minho cứ mãi cuối thấp đầu nên chan chẳng thế nhìn thấy gì ngoài đỉnh đầu của cậu, kiên nhẫn gần như là mất hết.
anh túm lấy cắm minho, không hề dùng chút lực nào anh chỉ làm thế để có thể nhìn thấy mặt người yêu thôi nhưng lại không ngờ, nó lại vô tình chọc cho minho rơi nước mắt.
"anh đừng lớn tiếng, em nói mà"
"em...nói đi" lúng túng lau nước mắt cho người yêu, chan hít sâu một hơi để điều chỉnh lại cảm xúc, kiên nhẫn chờ minho mở miệng.
"jung yong nói, anh và anh ấy quen biết nhau từ nhỏ rồi. vậy mà em hỏi anh, anh lại nói không biết. có phải anh muốn giấu em không..." từ khi jung yong xuất hiện, cách anh ta chăm sóc và quan tâm chan đã khiến minho lo lắng rồi và khi biết hai người có quen biết từ nhỏ minho lại càng thêm sợ.
sợ chan sẽ rời khỏi cậu lần nữa.
"anh giấu em làm con mẹ gì, anh không nhớ thật mà" chan có chút bất đắc dĩ.
chuyện lúc nhỏ chan đã gần như quên hết, ngoài trừ ký ức về mẹ anh.
"xin lỗi vì đã khiến em lo lắng. nhưng mà em đang nghi ngờ tình cảm của anh đó hả?"
"không...không phải mà..." bị chan hỏi thế, minho có hơi lo sợ. không phải cậu nghi ngờ tình cảm của chan mà...đang lo lắng chút thôi mà.
"vậy để anh chứng minh tình cảm của mình nhé?"
"không cần!" minho và chan đã ở bên nhau đủ lâu và cậu rõ hơn ai hết cái cách mà chan dùng để chứng minh tình cảm này.
nhưng bây giờ bị khóa giữa lồng ngực chan và thành bếp, minho muốn chạy cũng không chạy được.
"thôi mà, đây là nhà bếp đó...."
áo thun nhanh chóng bị cởi xuống, chan chen người vào giữa hai chân minho, đem môi mình áp nên môi cậu ngăn chặn toàn bộ nhưng âm thanh từ chối phiền phức của minho.
bàn tay cũng vội vàng mà tìm đến ngực, xoa nắn nơi mềm mại vẫn còn lưu không ít dấu tích của những lần hoang ái trước đó.
"chris" sự dày vò ở hai bên đầu vú khiến cả người minho dần mềm nhũn ra. "ướt rồi đúng không?" chan lướt bàn tay dọc xuống vùng bụng phẳng lì đang không nhấp nhô theo mỗi nhịp hít thở của minho, cuối cùng là tìm đến lưng quần cậu.
chỉ một động tác đã đem hai lớp quần trong lẫn quần ngoài kéo xuống, nửa rơi rớt nửa bị mắc lại ở một bên cổ chân minho.
"chúng ta chưa làm ở đây lần nào" phòng bếp là một lựa chọn không tồi, bởi chỉ cần nhìn minho không còn lấy một mảnh vải che thân, đôi mắt lẫn môi đều ướt đẫm gợi tình, cố gắng che đầy cơ thể mình trên tủ bếp. chỉ bao nhiêu đó thôi, chan đã cảm thấy đũng quần mình căng phồng, trướng đến đau nhói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Banginho] Crazy about you
HorrorNgọt ngào của em chính là anh. Hạnh phúc duy nhất của em chính là anh. Chủ yếu là Banginho. Au: Qi_ivv