Cuối tháng sáu, những cơn mưa mùa hè rả rích kéo nhau phủ lên đảo hầu như mỗi buổi chiều. Đều đặn như vòng tuần hoàn của ngày và đêm, cứ tầm xế chiều nắng bắt đầu tắt, những đám mây xám mù cứ thế vội vã chen lấy chỗ cho mình. Trước khi chạng vạng kịp đến, mây đen đã đánh phủ đầu bằng từng khối hơi nước đậm màu hò hét trên nền trời rộng lớn.
Đến khi không chịu nổi sức nặng, mưa bắt đầu lộp bộp rơi xuống và ngày một dày hơn. Mặt đất nhanh chóng được ngấm đẫm trong nước, sự mềm mại mát mẻ len lỏi trong từng viên đá, hạt cát ở vùng đất ven biển.
Mặt đất đọng từng vũng nước nhỏ, mùi hơi đất không ngừng xộc thẳng vào bất cứ khoảng trống nào chúng có thể vươn đến. Nước mưa cần mẫn tẩy rửa cho đám cây cối ở đây mà không màn đến phần công lao nào cả. Sự cao cả của tự nhiên chính là thứ đáng được quý trọng nhất.
Những chiếc ô trong suốt được bỏ vào trong một thùng gỗ trụ cao đặt ở quầy lễ tân và quầy bar. Chỉ cần khi nào khách dùng đến, Phuwin bọn họ sẽ có thể mang ra ngay lập tức.
Ngồi bên trong quầy bar, Mix ngơ ngẩn nhìn ra bên ngoài trời. Mưa đã có dấu hiệu ngừng lại, nó đến rồi đi cũng chóng vánh như một vị khách cực kì bận rộn. Một đoàn khách khoảng bốn năm người bước xuống xe từ phía ngoài homestay. Thoáng thấy như vậy, Mix bật dậy cầm theo ba chiếc ô rồi phi như bay ra ngoài để đón khách.
'Chào mọi người, các bạn đến nhận phòng hôm nay đúng không ạ?' - Phân chia ô cho khách, Mix hỏi.
'Đúng rồi ạ.'
Từ phía sau, một cậu trai trẻ nhanh chóng bước lên đáp lại. Không có bao nhiêu hành lý, cậu ta chỉ có duy nhất một chiếc ba lô to trên vai và cách cư xử đối với những người còn lại cũng khá khách sáo.
'Tôi tên là Mix ạ, mọi người vào bên trong trước rồi chúng ta nói tiếp nhé.'
Đoàn người lục tục kéo theo vali nhanh chóng né tránh từng giọt nước đang thi nhau rơi xuống rồi chạy thẳng vào trong. Mix chạy đánh một vòng ra phía sau quầy lễ tân, tay anh click mở cửa sổ phần mềm trên máy tính lên.
'Mọi người đăng kí ba phòng với tên Naravit Lertratkosum đúng không ạ? Hôm nay mình là những người cuối cùng check in đó ạ.'
'Vâng ạ, thẻ căn cước của tôi đây. Tôi là hướng dẫn viên của họ.'
Vừa lấy tay phủi những giọt nước chưa kịp thấm vào áo xuống, Pond đưa căn cước công dân của mình cho Mix kiểm tra. Sau khi đã xác nhận và làm thủ tục xong xuôi, Mix đưa thẻ phòng cho người đối diện để phân phát cho khách. Anh cầm lấy bộ đàm gọi Minnie ra để đưa khách về phòng.
'Anh Pond?' - Vừa chạy đến, Minnie đã la lên - 'Là anh thật này, anh lại đến đây làm việc nữa ạ?'
'Ừ, anh lại đang đi công tác đây.'
Cười nói với Minnie vài câu rồi lùa nó đi, cuối cùng Pond nán lại quầy lễ tân hỏi Mix.
'Anh Mix, Phuwin đâu rồi ạ?'
'Phuwin á?' - Ra là người quen của cậu chủ, Mix nghĩ thầm - 'Cậu ấy đi lên khu chợ liên hệ với bên cung cấp rượu bia. Đi cũng lâu lắm rồi ấy, có lẽ là sắp về rồi đó.'
BẠN ĐANG ĐỌC
[PondPhuwin] Nghe trong gió, có tiếng của yêu thương
Fiksi PenggemarSummary: Trở về Koh Samui, Phuwin dần quen với mùi của cát và gió biển. Sau sự ra đi đột ngột của bà ngoại, cậu bắt đầu tiếp nhận việc quản lý homestay. Thế nhưng những giấc mơ về một người con trai hoàn toàn xa lạ ập đến. Phuwin không lý giải nổi c...