IV - OR NOT

266 25 0
                                    

5.


4.


3.


2.


1.


Conti...nu...e?


"CON MẸ NÓ!"


Park gào lên. Ống sắt suýt bổ xuống đầu ả, chỉ trong gang tấc! May thay, chữ số màu đỏ kịp trở về số một trước khi con quái vật kia tóm lấy đầu ả, xé nát ả ra như một tờ giấy lộn không hơn không kém. Ấy mà mới vừa thở phào nhẹ nhõm, ả lại thấy mình bị ném trở về dãy hàng lang trường học tối đen hun hút ban đầu. Máu rút khỏi khuôn mặt đỏ bừng, mặt ả nghệch ra hệt đứa trẻ lạc mẹ. Thế quái nào? Chẳng phải ả đã thoát rồi sao?


Thế quái nào?


Ả bắt đầu nghĩ mình bị điên.


Bình tĩnh, nhớ kỹ xem nào Park, mày đã làm những gì?


Trở về nhà sau tiết tự học cuối cùng lúc chín giờ tối, chẳng chờ lấp đầy chiếc bụng rỗng tuếch từ trưa, ả đổ vật ra giường khò khò ngáy. Mẹ kiếp mấy con mụ giáo viên già khú đế ép ả phải thuộc lòng ba cái công thức toán vớ vẩn, báo hại ả mệt muốn chết. Học hành làm cái đếch gì khi ả đã là người thừa kế của gia tộc kếch sù nhất vùng, chẳng thà thả ả giao lưu với mấy quý công tử liếm gót giày nhà mình còn sung sướng hơn. Ả cứ thế mang theo nỗi bực dọc cục cằn mà chìm vào giấc ngủ.


Ả đã ngủ rất sâu gần như không gì có thể đánh thức ả. Bỗng, một tiếng chuông chói tai vang lên. Ả giật mình mở mắt. Ả thấy mình đang đứng tồng ngồng giữa hành lang trường học vào ban đêm. Các cánh cửa sổ đều mở toang, con đường lót gạch men trắng ngà ấm áp thường ngày nay chuyển sang màu trắng dã của xương cốt hóa thành tro và bị nuốt chửng bởi thứ bóng tối kỳ dị liên tục động đậy theo từng cơn gió lạnh thổi dọc qua.


"Ba."


Một giọng nữ the thé vang vọng giữa hành lang u tối. Hai chân ả sắp nhũn ra thành thạch rau câu rồi. Ả đang đúng chứ?


"Hai."


Đúng chứ?


"Một."


'Xoẹt.'


Ả hét lên kinh hoàng. Hai đốm lửa màu xanh hiện lên trước mắt ả. Tia sáng xẹt qua sắc lẹm và mắt ả nổ đom đóm. Dòng máu tanh tưởi chảy xối xả trên gương mặt vừa bị rạch một đường dài từ mắt phải xuống gò má trái, không quá sâu để lộ hẳn khung xương trắng dã, nhưng đủ để ả gào rú lăn lộn ôm lấy khuôn mặt bê bết máu của mình. Đây là thật. Cảm giác nhơm nhớp dính phải mùi tanh nồng của máu này, ả đã từng vô tình chạm vào chúng khi...

[WINRINA] AMOUR SANS FINNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ