Chương 13

214 37 0
                                    

"Chị xã thật sự quá yêu tui, phải làm sao bây giờ?"

Bảo Ngọc đi họp, bảo tôi ở lại văn phòng chờ chị ta, tan sở sẽ đưa tôi đến nhà hàng ăn tối.

Tôi chán đến gián cũng chẳng buồn đập, đúng lúc Đỗ Hà nhắn tin tìm tôi bà tám chuyện bốn phương, tôi liền kể vài chuyện cho nhỏ nghe.

Đỗ Hà trả lời tôi bằng một chuỗi dấu ba chấm.

"Sói con nhà tui còn đang nằm kế bên, không có nhu cầu ăn cơm chó. Cảm ơn nhiều."

"Mà bà bị mất trí nhớ thật hả?"

Tôi: "Chính xác thì là rối loạn ký ức, có điều đúng là tui mất một phần trí nhớ."

Đỗ Hà: "Cũng tại bà không chứ ai. Chả biết bà thích cái hãng giày đó ở chỗ nào nữa. Đã nói khó mang gần chết mà cứ nhất quyết đòi mang."

"Từ nay về sau sẽ không bao giờ mang nữa. Bây giờ cảm thấy giày hãng đó chẳng có gì đẹp."

"Suýt nữa đi đời nhà ma, còn thấy đẹp mới là lạ."

Vài phút sau, Đỗ Hà gửi tới một tin nhắn dài thượt.

"Bảo Ngọc trở thành như bây giờ cũng không có gì khó hiểu. Hôm đó bà hôn mê tại chỗ, gọi thế nào cũng không tỉnh. Căn biệt thự đó ở vùng ngoại ô, xe cứu thương phải mất chút thời gian mới tới nơi, tụi tui thì không dám tùy tiện chạm vào bà. Bảo Ngọc trên thương trường nổi tiếng đi một bước tính mười bước, nói thật, tui quen bả mấy năm, lần đầu tiên nhìn thấy bả ngơ ngác, mờ mịt như vậy. Bả cứ vừa khóc vừa gọi tên bà, bà thì như thể đã quy tiên không chút phản ứng. Tui thiệt sợ bà mà có bề gì, Bảo Ngọc sẽ không chút do dự mà đi theo bà."

Tôi không ngờ Đỗ Hà cũng ở đó. Có vẻ như nhỏ nhìn thấu tình cảm của tôi và Bảo Ngọc.

"Lần trước tám nhảm, tui nói tui với Bảo Ngọc là vợ chồng trên danh nghĩa, sao bà không phản bác câu nào?"

Đỗ Hà dỗi: "Nương nương ơi, ngài đã hứng lên thì lời nào mà chẳng dám nói."

"Tấm ảnh bà nhét vào túi tui bị Bảo Ngọc nhìn thấy."

"Cũng có phải lần đầu đâu mà."

Không phải lần đầu?

Tôi giật nảy cả mình: "Không thể nào! Bảo Ngọc nói tui với chỉ vô cùng thắm thiết, không đời nào tui đi ăn vụng."

"Ai nói bà ăn vụng?"

Đỗ Hà chịu hết nổi, gửi tin nhắn thoại tới.

"Cưng của chị ơi, giá thị trường của bà cao, biết bao nhiêu tiểu minh tinh muốn nhận bà làm kim chủ. Mấy tên nhóc đó có vòng quan hệ của riêng mình, đậu được cành cao sẽ quay lại giúp đỡ, dắt mối cho anh em. Tui có nói trước rồi, bà cứ ỡm ờ nhận thông tin liên lạc, xong thì coi như chưa có gì xảy ra."

"Chỉ là chút chuyện nhỏ, bọn họ mà hỏi, tui tùy tiện dỗ dành tí là được. Tui nào biết đầu bà có vấn đề."

Tôi hỏi: "Bà còn kể chuyện chồng tui với Trịnh Linh, nói người ta là loại phụ nữ có vợ cũng không buông tha."

"Hít drama đỡ ghiền thôi mà. Hì hì. Mấy người kia đồn đãi linh tinh, tui sức mấy mà tin, định đem ra trêu bà tí."

Không hổ danh là chị em plastic.

[ Ngọc Nhi ] Nữ Phụ Ác Độc Yêu Tiền Như Mạng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ