chap 1.1

439 32 0
                                    

Lee Mark sực tỉnh khi báo thức thúc inh ỏi vào màng nhĩ. Cậu cảm thấy sảng khoái một cách lạ thường khi sửa soạn cho ngày mới. Rồi cậu chợt nhận ra, lần đầu tiên trong suốt một khoảng thời gian dài, cậu không hề gặp ác mộng. Và cậu hiểu rõ lý do cho sự thay đổi này.

Khuôn mặt ấy lại sượt qua trong trí nhớ, dấy lên cơn đau đầu trong thoáng chốc. Cậu lắc đầu nhè nhẹ để xua đuổi nó khỏi tâm trí.

Thả lỏng nào, mọi chuyện đã kết thúc rồi.  Đã thật sự kết thúc rồi.

Thật vậy, chỉ mới vài ngày trước, tên đó cuối cùng đã bị bắt và có lẽ đang ngồi tù mọt gông rồi.

Và người đưa tay hắn vào còng số 8 không ai khác ngoài chính Lee Mark.

Mọi hành động vẫn lặp lại thật sống động trong bộ nhớ của cậu, tựa như chúng chỉ vừa mới chấm dứt mà thôi.

//////

"Đầu hàng đi! Mày đã bị bao vây rồi!", Mark hét lớn, chĩa súng vào mục tiêu. Đồng nghiệp của cậu đã vào vị trí, và chỉ trong nháy mắt, đã có ít nhất 50 viên cảnh sát nhắm thẳng vũ khí vào chính giữa vòng vây. Thủ phạm từ từ quỳ gối xuống và liếc mắt nhìn cậu. Hắn để lộ ra khuôn mặt đã khảm sâu trong tâm trí Mark. Khuôn mặt ấy đã từng phủ đầy bụi bặm cùng máu, toát lên vẻ hiểm độc và tàn nhẫn, nhưng giờ đây lại trông đầy thuần phục và non nớt. Hắn hoá ra cũng chỉ là một chàng trai trẻ trạc tuổi Mark mà thôi.

Nhưng Mark biết mình không thể nao núng trước khuôn mặt hắn.

Cuối cùng thì, sau tất cả, cậu cũng lừa được hắn vào vòng vây.

"Tao nói mày giơ tay lên!" Mark lại hét lên, trong giọng nói chứa đầy cuồng nộ, đồng thời ghì chặt hơn tay súng.

Sau cùng, hắn buộc phải nghe theo khi biết rằng đó là lựa chọn duy nhất còn sót lại. Chỉ chờ có thế, Mark nhanh chóng vụt lên và giam chặt tay mục tiêu ra đằng sau lưng.

"Sao bây giờ mày lại câm như hến thế?" Mark nghiến răng, "Mày cuối cùng sẽ phải trả giá cho những gì mày đã gây ra." Mark nhấn mạnh từng lời nói của mình cùng lúc đập mạnh còng số 8 vào cổ tay hắn.

"Anh có thể nhẹ nhàng với tôi một chút được không?" hắn đáp trong lo sợ, "Có khi nào anh sẽ bắn tôi chỉ vì tôi vẫn còn đang hít thở không thế? Tôi còn chẳng biết mình sai ở đâu."

Mark dần co tay lại thành nắm đấm, phải thật kiềm chế mới không vung thẳng một nắm đấm vào chính giữa khuôn mặt hắn. Cậu chỉ đành bóp thật chặt tay hắn, bắt hắn quỳ xuống dưới chân mình.

"Pháp luật sẽ trừng trị mày" Mark quả quyết "Tao thật lòng mong mày sẽ tự biết đường mà ăn năn với chính bản thân mày đi."

"Hmmm... có phải tên đó đã dạy anh suy nghĩ như thế không", hắn hạ giọng hỏi cậu.

Ánh mắt Mark hằn lên từng tia giận dữ. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, chân tay cậu bắt đầu  run, đến mức gần như cảm thấy tên kia đã có thể chạy thoát. Đương nhiên, chỉ có tên nào ngu ngốc lắm mới chạy thoát với cái còng số 8 vẫn còn trên tay và vô số mũi súng đang nhắm thẳng vào hắn.

[TRANS|MARKHYUCK] In the Grey - mhaestakeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ