Chap 47 (H🔞)

1.4K 26 0
                                    

Đứng trước cửa phòng bệnh Becky nắm chặt tay Freen, mắt kiên định cả người toát lên vẽ kiên quyết
"P'Freen a~ ... chị có sợ không?"

"Không sợ. Còn em?"

"Em cũng vậy. Em chỉ sợ cuộc sống này thiếu vắng chị mà thôi."

"Chị luôn bên em!"

"Vậy thì cùng em vào trong."

Từ từ đẩy nhẹ cánh cửa ra, cả hai chậm rãi ung dung bước vào. Không sợ hãi, không lo lắng bởi vì Becky biết bàn tay đang nắm lấy bàn tay cô, từng ngón tay xen kẽ, khít chặt sẽ k bao giờ buông ...

"Chủ tịch..."

Chủ tịch Armstrong ngẩng mặt lên rồi đưa mắt nhìn vào hai hai cánh tay của bọn họ, là đang dùng sức nắm chặt, người ngoài nhìn vào những tưỡng sẽ rất đau nhưng có lẽ với hai đứa sự gắn kết như thế mới là hạnh phúc.

"Về rồi à. Freen, cô định sang Pháp sao?" – Chủ tịch Armstrong cất giọng ôn tồn hỏi

"Dạ... không phải vậy ạ!"

"Sang Pháp sẽ có nhiều cơ hội, nếu cô muốn hãy qua bên đó học tập rồi tiếp thu kinh nghiệm sau đó trở về đây giúp Becky điều hành công ty cũng tốt."

Freen nghe những lời này của chủ tịch lại k nghĩ ông thực sự muốn hỗ trợ cho mình mà cô cứ nghĩ đây là một loại điều kiện mới để hòng chia cắt tình yêu của cô và em...

"Chủ tịch, tôi sẽ không nhận bất kì thứ gì từ ông. Điều tôi muốn là Becky chứ k phải tiền tài, danh vọng..."

Chủ tịch Armstrong nhoẻn miệng cười, giọng thâm trầm hỏi "Rất nhiều người mong muốn có đc cơ hội tốt đó, tôi sẽ tài trợ cho cô tất cả."

"Tôi sẽ k nhận. Tiền bạc mất tương lai có thể kiếm lại đc nhưng tình yêu thì không. Ông cho rằng tôi sẽ bị mua chuộc bởi số tiền đó sao? Tình yêu của tôi k có số tiền nào có thể mua đc, bởi vì nó là vô giá."

Becky ở bên cạnh nghe Freen thẳng thắng đối đáp với chủ tịch Armstrong  mà trong lòng k khỏi trào dâng một cảm xúc yêu thương, bây giờ cô mới biết chị yêu cô nhiều đến nhường nào... Đã hơn hai lần có nhiều cơ hội tốt đến với chị, những tưởng nằm trong tầm tay nhưng chị lại khước từ đánh đổi tất cả chỉ vì muốn đc ở bên cô. Tình yêu của chị thật lớn, so vs cô chỉ biết hờn ghen, trách móc...cô cảm thấy bản thân mình k xứng đáng vs tình yêu này vì vậy mà tự dặn lòng từ nay về sau sẽ yêu chị hơn nữa, sẽ khiến chị cảm thấy mỗi ngày bên cô đều là mỗi ngày vui vẻ và hạnh phúc nhất. Chị hi sinh vì cô, đã vì cô mà làm rất nhiều điều... sự cho đi mà k cần nhận lại của chị thật cao thượng biết bao. Cả đời này cô biết chẳng thể tìm đc ai vì cô mà làm nhiều việc đến vậy và cô cũng biết cả đời này chẳng có một ai khiến cô yêu nhiều đến thế, tận cùng của sự yêu thương là đánh đổi cho nhau tất cả.

"Vậy cô nhất quyết k nhận?" – Chủ tịch Armstrong lộ ý cười

"Vâng! Tôi k nhận."

"Được rồi. Nếu đã k nhận tiền thì nhận người. Cô nhận con bé đó về nhà đi, thay ta chăm sóc, yêu thương nó."

"Nó?" – Becky tự hỏi tự đưa mắt dáo dác nhìn xung quanh

Ma Nữ Becky - [ FreenBecky ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ