SHINKENGER : TAKERU - MAKO #1

316 9 2
                                    


Thời gian trôi qua thật mau, trận chiến cùng với Goseiger để tiêu diệt kẻ thù cũng đã tới hồi kết thúc. Đã tới lúc hai chiến đội phải chia tay nhau, rồi bước tiếp trên con đường riêng họ đã chọn. Dù rằng ngày tái ngộ có lẽ sẽ lâu tới lần nữa, nhưng dù sao đi chăng nữa, bao kỉ niệm chúng ta đã có cùng nhau sẽ mãi được lưu giữ trong con tim các chiến binh, bây giờ và mãi mãi.

Các thành viên Shinkenger quay trở về lại trang gia thân thuộc của gia tộc Shiba - nơi 1 năm trước họ đã cùng nhau ở đây, tập luyện và gắn bó. Bao kỉ niệm cứ thế mà ùa về trong trái tim mỗi người, và một lần nữa Takeru lại được thấy trang gia nhộn nhịp, vui tươi như ngày xưa. Mấy thành viên còn lại thì cứ đi loanh quanh trong trang gia, ngắm nhìn lại những thứ mà đã quen thuộc với họ 1 năm trước. Còn Takeru, anh cứ đứng ngoài đó nhìn mấy thành viên khác chạy nhảy hay nghịch nghịch mấy món đồ xưa kia, thực sự là trong lòng anh thấy hoài niệm vô cùng. Không biết là anh bao lâu rồi anh mới cảm nhận lại được bầu không khí nhộn nhịp vui tươi cùng các thành viên như thế này, nên mỗi phút giây với anh đều rất ý nghĩa. Nụ cười khẽ nở trên đôi môi anh lúc nào không hay, và tình cờ nó đã lọt vào đôi mắt tuyệt đẹp của một người đang đứng nhìn anh trong góc phòng. Người ấy bước tới bên anh, cất lên lời trêu chọc:

_Ai da, lâu lắm mới thấy trang gia nhộn nhịp lại nên bồi xúc động quá hả Takeru?? - thì ra là Mako. Đúng là cái tính châm chọc mọi người ngày xưa của cô nguyễn y vân - vẫn y nguyên mà :))

_..A...ai xúc động đâu chứ?? Mà cậu không đi sắp xếp đồ hay gì à?? - Takeru bối rối quay mặt đi, đành tạm đánh trống lảng sang chuyện khác.

_Không, tôi đang chuẩn bị đi mua đồ về nấu ăn. Lâu lắm tôi không được nấu ăn cho mọi người cùng ăn rồi!

_A, cho em đi với chị đi chị Mako! - Kotoha nghe thế vội chạy lại xin một chân phụ tá. Lâu lắm cô không được cùng người chị thân thiết Mako nấu ăn rồi.

_...ừ...ừm...cũng hay đấy...h..hai chị em đi vui vẻ... - Takeru cố gắng nở một nụ cười thật là dui dẻ để lấy lệ, trước khi hai chị em cho anh cùng mọi người uống thuốc dạ dày.

Ngay khi hai chị em đi khỏi, anh quay qua nhìn mọi người và thấy một cảnh tượng như thế này: Genta và Ryuunosuke đang thi nhau gập bụng vs chạy để cho chiếc dạ dày thân yêu nó bé lại, các hắc nhân thì tất bật chạy vào bếp soạn sẵn những thứ có thể soạn để hạn chế nhất "đôi tay đầu bếp" của Mako làm việc. Điểm chung của tất cả mọi người là đều có một nét căng thẳng giống y xì nhau trên mặt, chuẩn bị cho công cuộc "chinh chiến" với các món ăn 5 sao sắp phải ăn. Chiaki thì nhân lúc ấy đi ra bên cạnh Takeru, bóp mạnh vai anh một cái làm anh phải nhăn mặt:

_Này này Takeru, sao anh lại không khuyên bà chị ấy đi, lại bắt bọn em với mọi người ăn hành tiếp là như nào đây??

_Thôi mà, mãi mới có dịp tái ngộ như thế này, để cho Mako nấu tí cũng được mà, chắc không sao đâu. - Takeru đành an ủi mọi người. Nhưng mà cái câu nói này lại càng minh chứng cho cái tương lai không mấy tươi đẹp của mọi người.

_T..thiếu chủ à, trang gia...còn thuốc đau bụng không ạ?? - Ryuunosuke vừa gập bụng vừa hỏi. Trong lúc đấy có 1 hắc nhân đi qua đã gật đầu, may thế trang gia còn thuốc.

Fanfiction TokusatsuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ