Ngày thứ năm kể từ khi trận Quidditch diễn ra, sau hai ngày nữa là Harry sẽ được ra khỏi bệnh thất, mặc dù bà Pomfrey cứ bảo cậu nên ở lại nghỉ ngơi thêm một tuần nữa. Mấy ngày gần đây khách khứa đến thăm Harry nườm nượp, ai cũng cố làm cho cậu phấn khởi lên. Bella, Ron và Hermione chỉ rời khỏi giường của Harry vào ban đêm.
"Chúc bồ mau khỏe Harry, tụi mình phải về tháp đây" Hermione nói rồi chuẩn bị đứng lên rời đi.
"Mấy bồ khoan đã, mình có chuyện này muốn kể... " Harry ấp úng
...
"Để mình xâu chuỗi lại coi, bồ đã nhìn thấy một con sói đen trước khi rơi khỏi chổi đúng không"
"Không hẳn là chó thật, nó giống những đám mây đen tụ lại hơn"
Người Ron run lên vì sợ, túi bánh quy cầm trong tay cũng bị bót nát vài miếng, cậu sốt sắng:
"Không lẽ... không lẽ lời tiên đoán là là..."
Hermione nhăn mặt chế giễu:
"Tiên đoán nhảnh nhí gì chứ, chẳng qua là bồ bị ảo giác thôi Harry"
Harry khẳng định chắc nịt:
"Mình không có ảo giác, mình đã tận mắt nhìn thấy "
Ron mấp máp môi
" Hung tinh xuất hiện hai lần rồi, và còn kèm theo tai nạn suýt chết nữa"
"Haaa Harry bồ phải hết sức bình bình tĩnh được rồi... " Ron khuyên nhủ Harry nhưng bản thân cậu còn không giữ được bình tĩnh
"ÔI trời đất ơi Harry " Ron càng nói càng mất bình tĩnh, Hermione ngồi kế bên vả vào mặt cậu bạn cho cậu tỉnh người
"AO !!! Làm cái gì vậy Hermione!"
Hermione giọng bình thản
"Cho bồ thức tỉnh, sao? đỡ hơn chưa?" Ron im lặng ngồi xoa nắn cái má hồng của cậu
Harry: "Còn bồ nghĩ sao Bella"
"Lúc đầu mình cũng không tin về tiên tri lắm, nhưng nhìn thử xem bà giáo đã tiên đoán đúng chuyện của mình với Lavender"
Ron gật gù, Hermione toan cãi lại:
"Nhưng mà những cái đó... "
"Quá rõ ràng rồi còn gì!"
Mặt Harry trắng bệt, Bella nằm lấy bàn tay đang cứng đờ của cậu:
"Nhưng cũng không có nghĩa là Harry sẽ chết"
"Ý bồ là sao"
"Cha mình từng nói Tiên tri không thể tiên đoán trước tương lai một cách chính xác, đó có thể là những điều chủ quan"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐNHP] Hơn một kẻ si tình
FanficTiếc cho mối tình nồng nhiệt năm ấy của anh và em, tiếc cho những kỉ niệm đẹp của chúng mình, tiếc cho sự bỏ lỡ của hai ta ... những năm tháng ấy, có một người thật lòng thích em. Tác giả: Ngọc Nữ [Đây là đứa con đầu tay của mình đừng ai bế đi đâu h...