Sáng sớm chim chóc kêu vang, Trân Ni do thuở nhỏ tập võ, lại được nghỉ ngơi tốt nên đúng giờ đã tỉnh lại, thế nhưng cả người nàng đau nhức, nàng cảm thấy thật khó khăn khi bước xuống giường. Cảm giác không đúng giữa hai chân nhắc nhở nàng tối hôm qua không biết kìm chế, nghĩ đến tối qua, mặt nàng lại đỏ hồng. Thế mà người khởi xướng việc đó lại đang ngủ như heo, Trân Ni xoay người, xem Trí Tú vẫn còn mê mang, vì thế nàng quyết định không dậy, tiếp tục nhắm mắt lại. Trí Tú lúc này di chuyển thân thể, mở mắt ra, giấc ngủ của nàng luôn không được sâu, thời điểm Trân Ni xoay người nàng đã bị đánh thức rồi.
Trí Tú mở mắt liền nhìn thấy Trân Ni nằm bên cạnh mình, nàng đưa tay qua ôm:
- Điện hạ.
Sau đó nàng lại nhân cơ hội ma xát cổ trân Ni, Trân Ni mở mắt ra, đẩy đẩy Trí Tú:
- Buông ra.
- Không buông, một đời cũng không buông điện hạ ra.
- Được rồi, phò mã, bổn cung ở đây, mặt trời lên cao rồi, nên thức dậy.
Trí Tú ngẩng đầu, dùng cánh tay nâng người lên, nàng nắm nhẹ mấy sợi tóc của Trân Ni rồi thưởng thức trong lòng bàn tay:
- Điện hạ, nay kinh thành đã ổn định, không còn chuyện gì khiến chúng ta phải bận tâm nữa. Chiến sự biên trấn cũng không có tiến triển gì, ta nghĩ phụ hoàng sẽ phải trở về với hai bàn tay trắng rồi.
Trí Tú vừa nói chuyện Mạc Bắc một cách đứng đắn, vừa vụng trộm đem tay luồng vào trong vạt áo Trân Ni. Trân Ni bị Trí Tú sờ soạng nhẹ nhàng liền nghĩ ngay đến những hình ảnh tối qua, nàng lạnh mặt, giọng nói hơi giận cũng mang chút nuông chiều:
- Phò mã, ngươi quả nhiên không biết quy củ.
Trí Tú nghe giọng nói mềm mại mang theo chút động tình của Trân Ni, thiếu chút nữa nàng nhịn không được, nàng lấy tay di chuyển xuống phía dưới. Trân Ni trừng mắt với nàng, đúng lúc bắt được bàn tay hư hỏng:
- Ngươi thành thật một chút, đứng dậy dùng đồ ăn sáng đi.
Trí Tú phẫn nộ thu hồi bàn tay, đứng dậy mặc quần áo vào, sau đó nàng quay đầu nhìn Trân Ni mới vừa rời khỏi giường:
- Điện hạ, thân thể còn tốt chứ?
- Còn không phải do ngươi sao?
Trân Ni di chuyển có chút khó khăn, mặc quần áo cũng chậm hơn so với bình thường.
Trí Tú nhìn ra ngoài cửa:
-;Linh Lung.
- Phò mã gia.
- Chuẩn bị một bồn nước ấm, điện hạ muốn tắm rửa.
- Vâng.
Có lẽ là tối hôm qua biết chuyện của phò mã với công chúa nên Linh Lung sáng sớm đã chuẩn bị sẵn nước ấm, không đến vài phút sau nàng đã nâng thùng gỗ tiến vào phòng tắm.
Trân Ni mới mặc xong trung y, đang chuẩn bị xuống giường thì Trí Tú bước nhanh đến, ôm ngang nàng nhấc lên:
- Điện hạ, ta ôm ngươi qua kia đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver] [JENSOO]Thế Gian Ngươi Luôn Là Người Tốt Nhất
FanfictionTác phẩm: Thế Gian Ngươi Luôn Là Người Tốt Nhất Tác giả: Lưu Ly Diêm Thể Loại: Cổ đại, Nữ cải nam trang, Xuyên không