Phiên Ngoại 1- Điện hạ, lão nhân Thanh Huyền kia lại phái người đến kéo một xe rượu anh đào của ta đi rồi, một xe, một xe lớn đó nha.
Trân Ni lúc này đang luyện chữ:
- Phò mã không đưa rượu cho hắn thì hiện tại sẽ có người gọi ngươi hai tiếng "Phụ vương" sao?
Ngoài cửa lúc này thò vào một cái đầu nhỏ:
- Phụ vương, ta muốn mẫu hậu ôm.
Thanh Huyền đạo nhân lúc trước có nhắc đến thứ tốt, hóa ra là thứ để điện hạ có thể sinh con. Trí Tú lúc này nổi giận nhìn cục bột tròn mặc đồ hồng nhạt trước mặt, từ lúc có nữ nhi, thời gian nàng ở cùng điện hạ càng ngày càng ít. Nàng vỗ vỗ tay:
- Vú em, mau ôm quận chúa đi chỗ khác.
Sau đó nàng nịnh nọt đi đến cạnh Trân Ni rồi ôm eo của nàng:
- Điện hạ, ngươi thấy nữ nhi của chúng ta đã ba tuổi, có nên mời tiên sinh về dạy dỗ nàng không?
Trân Ni liếc Trí Tú một cái:
- Bổn cung cảm thấy là do ngươi muốn để nàng đi cho khuất mắt thì có.
Vì thế dưới sự năn nỉ dữ dội của phò mã gia, tiểu quận chua đáng thương của chúng ta từ lúc ba tuổi đã phải vào cung đọc sách cùng Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử.
Phiên ngoại 2
Mai Bạch Vũ nhàm chán cắn một nhánh cây liễu:
- Nhị nhi, thật chán, chúng ta đi Đại Tề tìm Trí Tú bọn họ chơi có được hay không?
Tang Lâm Hoài Nhị trừng mắt nàng một cái:
- Ta thấy là do ngươi nhớ Trí Tú.
- Trời đất chứng dám, Nhị nhi nghĩ oan cho ta rồi, trong lòng ta chỉ có một mình ngươi thôi mà.
- Nam Chiếu có chỗ nào không tốt bằng Đại Tề mà ngươi cứ tâm tâm niệm niệm phải đi về cho bằng được?
Mai Bạch Vũ giả bộ đáng thương:
- Nhị nhi, tiểu vương tử hiện tại đã trưởng thành, để hắn tự mình giám quốc đi. Chúng ta đi du sơn ngoạn thủy có được hay không? Cả ngày ngươi cứ bận rộn quốc gia đại sự, ta nhớ ngươi, nhớ đến thành bệnh tương tư luôn rồi.
Tang Lâm Hoài Nhị đỏ mặt:
- Miệng lưỡi trơn tru, cả ngày cứ ở trong tẩm cung của bổn cung thì lấy đâu ra bệnh tương tư?
Mai Bạch Vũ ôm lấy nàng, cọ cọ cổ của Tang Lâm Hoài Nhị:
- Nhị nhi, ngươi nhìn xem ta đã gầy đến như vậy, nếu không quay về Đại Tề tẩm bổ, ta có thể bị gió thổi bay đó.
Vì thế sáng sớm hôm sau, lúc Tang Lâm Ô Nhật tỉnh dậy liền thấy một phong thư được đưa đến:
- Quốc chủ, giờ ngươi đã thành niên, trưởng thành hơn xưa rất nhiều rồi, cô sẽ không ở cạnh ngươi nữa.
Tang Lâm Ô Nhật tức giận ném thư xuống đất:
- Nhất định là do cái tên miệng lưỡi ba hoa kia mê hoặc Hoàng cô của trẫm, như vậy mỗi ngày trẫm phải xem tấu chương đến khuya sao? Còn chuyện phái người đến Cam Lãnh thì sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver] [JENSOO]Thế Gian Ngươi Luôn Là Người Tốt Nhất
FanfictionTác phẩm: Thế Gian Ngươi Luôn Là Người Tốt Nhất Tác giả: Lưu Ly Diêm Thể Loại: Cổ đại, Nữ cải nam trang, Xuyên không