13 - Tình cờ

92 8 2
                                    

"Em thích anh, rất thích anh!" - Tôi nhìn chằm chằm vào anh xong lại cúi đầu xuống.

"Ngốc, em đang đùa đúng không?" - Anh vươn tay ra xoa đầu tôi rồi nhoẻn miệng cười.

"Em kh-"

"Giờ này đã tan học rồi nhỉ," - Anh ngước đầu nhìn lên phía đồng hồ treo trên tường. "Để anh dẫn em về!"

"Anh...?" - Sắc mặt tôi dần thay đổi sau câu nói lạc chủ đề của anh. "Vậy thôi chúng mình về!"

Dứt lời tôi liền đứng dậy rồi bước ra ngoài cửa, một lúc sau anh cũng đi theo sau.

"À quên mất," - Tôi mang giày xong liền nhớ ra gì đó. "Còn cặp của tụi mình thì sao?"

"À ừ nhờ, đợi anh xíu!" - Nói xong anh hô một
câu thần chú gì đó rồi cả cơ thể như bị cuốn trong một dòng xoáy liền biến mất.

Chưa đầy 3 phút sau...

"Đây, cặp của em!" - Anh trở về xong liền đưa cặp cho tôi.

"A-anh vừa...?" - Tôi vẫn còn ngơ ngác.

"À, đây là chiêu độn thổ đó!" - Anh xoa đầu cười cười. "Thấy anh ngầu không?"

"N-ngầu ạ!" - Tôi gật đầu lia lia. "Vậy là anh vừa tốc b-, à không, độn thổ đến-"

"Nhà của anh Beomgyu!" - Anh ngắt ngang lời tôi. "Về thôi!"

Anh đi lại nắm tay tôi và tôi bị cuốn vào hư không trong giây lát, khi lấy lại được ý thức thì tôi đã đứng trên cái tấm gỗ ở trong con ngõ kia, nhưng lần này nó là một tấm gỗ nguyên vẹn, hệt như lúc đầu.

"Khu chung cư," - Tôi xoay ngang xoay dọc rồi nhìn xung quanh. "Nó đâu rồi?"

"Nó được ẩn với muggle!" - Anh bỗng vỗ vai tôi một cái nhẹ. "Và con ngõ này là đường duy nhất để đến được đó!"

"Đi thôi!" - Anh nói xong liền kéo tôi đi ra khỏi con ngõ.

"Vâng~" - Tôi liền đi theo anh nhưng vẫn không khỏi tò mò mà ngoái đầu lại nhìn con ngõ thêm một lần nữa.

Vài phút sau...

"Tạm biệt anh!" - Tôi vẫy tay anh rồi đi vào trong con hẻm.

"Tạm biệt~" - Anh cười. "Ngủ ngon!"

"Anh cũng ngủ ngon ạ!"

* * *

Về đến nhà rồi bước vào phòng với cả đống suy nghĩ trong đầu và chẳng hiểu sao tôi cứ vô thức nhìn vào chiếc cặp vừa được đặt trên giường.

'Tại sao anh không trả lời lời tỏ tình của mình chứ? Do anh là phù thủy sao? Nhưng ít ra cũng phải từ chối mình một tiếng chứ...'

Tiếng gõ cửa phòng bỗng vang lên làm tắt đi luồn suy nghĩ của tôi.

"Dạ vào đi ạ!" - Tôi nói vọng ra bên ngoài cửa.

"Con không xuống chơi với Cogi sao? Nó nhớ con cả buổi chiều đó!" - Mẹ bước vào với ly sữa trên tay rồi tiến đến phía bàn học.

Kang Taehyun | My Beloved WizardNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ