23 - Tỏ tình

106 9 3
                                    

Taehyun's pov

"M-mấy giờ rồi nhỉ?" - Tôi với tay ra góc bàn đầu giường để tìm điện thoại.

"11:00 giờ rồi sao?"

Tôi mệt nhoài ngồi dậy rồi bước xuống giường, thầm nghĩ hôm qua có uống nhiều lắm đâu mà sao hôm nay hơi đau đầu thế nhỉ?

Đang đứng chiên trứng một lúc thì tôi mới sực nhớ ra những chuyện ngày hôm qua. Hôm nay nhất định phải đi giải thích với em mới được nhưng phải lấp đầy cái bụng đói này trước đã, vì có thực mới vực được đạo mà!

* * *

Xong rồi, tôi mặc một chiếc áo sweater đủ màu sắc pastel và một cái quần short jeans đen rồi bước ra ngoài cửa để mang đôi giày màu trắng vào. Ơ khoan, tôi chạy lại vào trong nhà để lấy một hộp quà đã được mua sẵn rồi hẵng rời đi, à phải làm phép để nó giấu đi nữa chứ!

Tôi đã đi bộ đến trước con hẻm nhà em rồi nhưng mà khoan đã... tôi làm gì biết nhà em ở đâu cơ chứ! Đứng trầm ngâm trước con hẻm một hồi thì tôi cũng đành đi vào vì người đi đường đang nhìn tôi quá trời quá đất.

'Nhà của em là căn nào vậy chứ?'. Tôi cứ đi vào con hẻm mà chẳng biết mình đang tính đi đâu, ngó ngang ngó dọc một lúc trong con hẻm thì tôi bỗng sững lại vì thấy một thứ gì đó quen thuộc.

'Con cún này?' - Tôi quay lại nhìn con cún đang vẫy đuôi ngay sau cánh cửa.

"Gâu, gâu!" - Nó vừa nhìn tôi liền vẫy đuôi.

"Mày là Cogi phải không?" - Tôi len bàn tay vào để xoa đầu nó. "Ây da mày đã giúp tao đó~"

Nói xong tôi liền đứng dậy để bấm chuông cửa. Một lúc sau thì có tiếng người chạy ra, mong rằng người đó sẽ là em.

"Ai vậy Cogi?" - Là tiếng của em. "Anh... anh Taehyun?"

Em mở cửa ra rồi liền hỏi: "Sao anh biết nhà của em?"

"L-là do Cogi!" - Tôi nở một nụ cười rạng rỡ.

"Anh đến đây để làm gì?" - Em lạnh nhạt hỏi.

"Anh... anh..." - Tôi bỗng ấp úng.

"Nếu không có việc gì thì anh về đi, bố mẹ em sắp về rồi đấy" - Em định đi vào đóng cửa lại nhưng may sao tôi chặn kịp.

"Ơ này này, t-thật ra là có việc...!"

Tôi lẳng lặng mở bàn tay ra để cái đũa phép hiện lên, sau đó tôi cầm lấy cái đũa rồi xoay xoay mấy vòng thì cái hộp quà ban nãy hiện ra không chỉ khiến em ngạc nhiên mà Cogi còn phải tròn mắt.

"Anh làm gì vậy?" - Em ngớ người hỏi. "Lỡ có người nhìn thấy thì sao?"

"Không sao đâu~" - Tôi đưa hộp quà cho em. "Anh xin lỗi vì đã một lần nữa biến mất không lý do, nhưng bây giờ anh về rồi này. Anh hứa từ giờ trở đi sẽ không phải khiến em lo lắng nữa đâu!"

Kang Taehyun | My Beloved WizardNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ