Sáng hôm sau Nghiêm Hạo Tường đem sự việc lên trình báo, đến Mã Gia Kỳ còn phải đau đầu không thôi quyết định xử phạt Lưu Diệu Văn thêm một tuần, nếu như biểu hiện tốt sẽ được giảm.
" Hạo Tường, tên Enigma đó em phụ trách đi " Mã Gia Kỳ nói
" Tại sao lại là em ? Anh biết em ghét tên đó thế nào mà " Nghiêm Hạo Tường nghe xong liền đã nhảy dựng lên phản bác
" Chứ bây giờ ngoài em cũng không có ai quy phục được cậu ta. Chịu khổ một chút, khuyên cậu ta đừng làm loạn nữa " Mã Gia Kỳ xoay xoay cây bút mực trên tay thành những vòng tròn đẹp mắt.
" Hừ... xúi quẩy " Anh mắng thầm rồi bỏ đi ra ngoài.
Không những phải khuyên bảo mà còn phải trông chừng Lưu Diệu Văn ngày nào cũng phải vào xem hắn ít nhất hai lần!
Buổi trưa Nghiêm Hạo Tường tranh thủ đi vào lúc đang phát cơm. Lưu Diệu Văn ngồi trên giường đang phát chán với khay cơm khi thấy Nghiêm Hạo Tường đứng ngoài song sắt thì lại phấn khích chạy tới.
" Mỹ nhân anh đến rồi "
" Tôi chỉ ghé qua một chút thôi, mau vào ăn cơm của cậu đi đừng quan tâm tôi " Nghiêm Hạo Tường phất tay
" hề hề tại sao lại không quan tâm được? Cơm ở đây trông không ngon mắt bằng anh " Hắn cười tiện tay víu lấy góc áo của Nghiêm Hạo Tường
" Anh thấy tôi thế nào? Hội tụ đủ 4 tế kinh tế, tinh tế, tử tế, thực tế lận đó! Nói xem có phải gu anh không....?" Nói dứt câu hắn nhìn lên thấy Nghiêm Hạo Tường đang nhìn mình với ánh mắt ghê tởm và miệt thị.
Bộp
Anh đánh tay của hắn ra khỏi góc áo của mình sau đó hướng cấp dưới nói" Này, lần sau tới đưa cơm không cho tên ở buồng giam này ăn. Cắt cơm, đã nghe rõ chưa ?!"
" Ơ này khoan khoan khoan! Mặc dù cơm ở đây giống như nấu cho chó ăn nhưng mà tôi chỉ mới 20 tuổi thôi còn đang trong giai đoạn mau ăn chóng lớn, bé khoẻ bé ngoan nếu như không ăn thì tôi không cao nổi thì anh có chịu trách nhiệm không?!" Hắn bắn ra một tràng khiến ai ở nấy đều câm nín
" Tên thần kinh... Cậu không phải là chó sao?" Nghiêm Hạo Tường đứng khoanh tay trước song sắt
" a- ai là chó chứ hả?! Người ta là sói! Là sói đó!" Lưu Diệu Văn bị chọc trúng chỗ nhột liền bắt đầu ầm ĩ lên.
" Ồ là sói mà cậu nhìn như chó vậy đặc biệt còn là chó ngáo " Anh để lại một câu xanh rờn cho hắn rồi rời đi.
Những người ở buồng giam khác đều đang cố gắng nhịn người, thậm chí có tên còn nhịn đến nỗi cụng đầu vào song sắt.
Lưu Diệu Văn ở bên này hai tay nắm chặt song sắt thiếu điều đem nó bóp nát, gân xanh trên trán nổi đầy " aaaaaaa đáng ra hôm qua tôi nên đánh anh một trận!"
Tức nhưng không thể làm gì, hắn chỉ có thể uất ức trở vào trong nuốt cục tức mà ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong hắn nằm trên giường suy nghĩ một hồi hắn mới nhớ rằng hắn không biết tên anh ngoài một chữ Nghiêm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Văn Nghiêm ] Bông Hồng Đỏ Giữa Lòng Thành Phố
FanfictionEABO - Kỳ dị - đặc nhiệm × tội phạm -cường cường Sói lớn giả cún con, niên hạ, trung khuyển Enigma công × gấu nâu cao kiều, lãnh đãm Alpha thụ