Kẹt! Một âm thanh nhỏ xíu vang lên, cái công tắc được ngụy trang thành 1 viên gạch giờ đang khuyết xuống vì được Kim ngưu ấn vào. Tiếp theo đó là một chuỗi âm thanh rè rè, rồi từ trên trần nhà hạ xuống lan can 1 cái cầu thang bằng gỗ có cả tay vịn. Kim ngưu đặt một chân lên bậc thang rồi ấn mạnh vài cái, sau khi xác định được độ chắc chắn của cái thang, anh từ từ bước lên và sau đó mất hút ở lối vào. Cái cầu thang đã làm xong nhiệm vụ của mình cũng từ từ cuốn về vị trí cũ, trả lại cái trần nhà hoàn hảo, không một dấu vết như thường.
Ánh đèn pin từ tay Kim ngưu soi sáng cả căn phòng gỗ nhỏ, ở đây cũ kĩ với mạng nhện giăng đầy. Anh nhẹ nhàng gạt bay mấy cái mạng chắn trước mặt để tiến đến cái gương gỗ lớn đặt giữa phòng."Vậy là nó có thật!", Kim ngưu mỉm cười nhớ lại 1 tuần trước. Sau khi đặt dấu chấm hết bằng cái án chung thân cho một tên trộm, anh đã được hắn đổi cho một bí mật nho nhỏ để cầu xin tự do. Sau khi đã hứa qua loa, anh được tên trộm đó chỉ rất tận tình về cách tìm ra cái kho báu ở dinh thự trên đảo Death này, anh nhớ như in cái vẻ mặt ngẩn ra của tên trộm khi biết anh đã nuốt lời và vẫn giữ cái mức án chung thân như cũ. Anh mỉm cười, đổi lấy vài câu chửi rủa quen thuộc của tên trộm mà hầu như ngày nào anh cũng nghe để lấy được cái kho báo này thì thật là quá lời rồi.
Tuy vậy, hòn đảo này đã được Cục thuê làm nơi diễn ra cuộc thi hàng năm, anh lo sợ mấy tay thông minh này sẽ phát hiện ra ngay kho báu và anh sẽ không được gì cả nên đã vội vàng đến ngay Cục và đăng kí dự thi. Mặc dù không thuộc bộ phận của Cục nhưng sao vài lời múa mép về việc ham thích thử sức với những người giỏi khác anh đã được ông cục trưởng vui vẻ chấp nhận. Kim ngưu biết, ông cục trưởng đó chỉ là giả vờ từ chối lúc đầu, việc làm anh mất mặt vì bị thất bại trong cuộc thi sẽ làm ông ta phần nào nguôi giận vì mãi vẫn chưa bắt được một tay gian xảo như anh. Kim ngưu ngoài thú vui đầu tiên là ăn uống thì tiền bạc chính là cái quan trọng thứ hai, anh yêu mùi thơm của những tờ tiền và anh thích nhìn cái tài khoản ngân hàng đầy số, cái két sắc thì chất đầy vàng. Ai cũng có sở thích riêng và họ làm bất cứ điều gì để thỏa mãn sở thích đó, vì thế việc anh ăn hối lộ, làm những chuyện gian ác để có tiền thì cũng đâu ai có thể trách anh được, chỉ trách là cái bọn điều tra quá ngu ngốc không nắm thóp được anh mà thôi.
Trở lại việc tại sao anh đã làm bấy nhiêu tiếng ồn ào trong đêm như vầy mà vẫn chẳng có ai tỉnh giấc. Có thể họ thật sự ngủ quá say vì mệt mỏi nhưng anh dám chắc tên thám tử kì quái Thiên yết và đại tá Bạch dương sẽ không ngủ say sưa đến nỗi không lắng nghe động tĩnh gì xung quanh. Kim ngưu mỉm cười xoay xoay chiếc nhẫn có viên đá hồng lựu to tướng trên ngón tay giữa. Sự thật là anh đã lợi dụng cơ hội nếm thức ăn để rắc thuốc mê vào các món bằng chiếc nhẫn này. Viên đá hồng lựu rỗng bên trong và có một lỗ nhỏ để cho thuốc mê trong đó rơi ra ngoài. Anh đã cẩn thận bịt lỗ hổng lại bằng 1 mảnh kẹo cao su để ránh thuốc rơi ra lãng phí khi anh cử động mạnh. Thật đơn giản để gỡ bỏ miếng cao su ấy trước khi vào bàn và chỉ việc chờ thời cơ thích hợp để sự dụng nó mà thôi. Loại thuốc này không tác dụng ngay để tránh cho mọi người nghi ngờ, còn anh cũng đã uống thuốc giải trước mới có thể tự nhiên ăn uống như vậy. Anh quyết định thực hiện việc tìm kiếm ngay tối nay vì để càng lâu thì nguy cơ bị người khác lấy càng lớn. Còn việc anh bị tiên đoán sẽ chết thứ 2 và cái chết của Song Tử đến bây giờ anh vẫn xem như là một trò đùa. Và vì sức mạnh của kho báu còn lớn hơn cả cái chết, anh sẵn sàng chết khi được ôm cả đống trang sức tiền bạc trong tay.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Fanfic 12 chòm sao_Edit) Death
FanfictionMười hai con người cùng đến một hòn đảo không người có tên là Death để tham dự cuộc thi hàng năm của Cục cảnh sát. Mười ngày ngày không phương tiện liên lạc với thế giới bên ngoài, không phương tiện rời khỏi đảo. Họ bắt b...