Goo vẫn theo ngày chuyển tiền cho Daniel, nhưng từ chuyển qua tài khoản thành gặp mặt đưa thẻ ngân hàng. Điều này có thể khiến Goo biết được Daniel có tiêu tiền mà mình đưa hay không.
Nhưng sự thật khiến hắn thất vọng, Daniel không tiêu một đồng nào cả. Hắn thắc mắc, có phải số tiền đầu tiên chuyển qua điện thoại cậu cậu cũng không tiêu hay không?
Goo tìm đến lúc 7h tối.
Hắn đã biết nhà của Daniel ở đâu.
"Sao nó tàn vậy?"
Phòng thuê của Daniel nằm trên tầng hai. Cửa màu xanh lam, hơi cũ, tường còn bị tróc sơn. Điện ngoài hành lang chập chờn, có cái còn hỏng, mang màu sắc u ám. Goo không có ý định gõ cửa, mở cửa cái cạch.
"Ồ, không khóa cửa cẩn thận gì hết, gặp phải chuyện gì thì sao?"
Bên trong sáng sủa hơn, ấm áp hơn. Khác hẳn với vẻ bề ngoài u ám.
"Goo?" Daniel vừa mới tắm xong, mặc quần áo ở nhà, trên cổ vắt khăn lau đầu, buông xõa tóc đen, một vài lọn tóc dính trên gò má. Mặt hơi ửng hồng.
Goo nhìn Daniel mấy giây song rời tầm mắt, "Đến chơi, không chào đón à mà đần mặt ra như thế?", Nghĩ nghĩ lại kèm thêm, "Lần sau nhớ khóa cửa, chỗ cậu sống không an toàn"
"Ừm" Daniel bước đến dọn qua loa cái ghế sofa, dựng gối ôm qua một bên, chừa ra một chỗ trống, "Mời"
Goo ngồi xuống chỗ trống vắt chéo chân, lấy gối bên cạnh ôm vào lòng rồi vỗ vỗ chỗ đó, "Ngồi đây"
"Tôi chưa ăn tối" Cậu lắc đầu từ chối, đi vào bếp mở tủ lạnh.
Phòng bếp không chia riêng với phòng khách. Ngồi ở ghế thì trước mặt chính là bếp nhỏ, bên cạnh là tủ lạnh. Bàn ăn cơm cũng không có. Goo gõ gõ cái bàn trước mặt.
"Ăn cơm ở cái bàn này à... Cũ hết rồi" Hắn lẩm bẩm, nhìn quanh nhà.
Dù được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng vẫn nhìn được rằng căn phòng này đã được sử dụng rất lâu.
Cửa sổ đóng được nhưng không chắc chắn lắm. Goo mở ra đóng lại, chỉ cần kéo mạnh tay một cái là cửa số sẽ bung ra. Hắn không dám thử, thử xong nó hỏng thì Daniel xiên hắn mất.
Sàn cũng là loại sàn bình thường, không phải là sàn có lắp máy sưởi. Mùa đông sẽ vô cùng lạnh.
Mắt hắn lóe sáng khi nhìn thấy một cái tủ kính. Hắn tháo kính rồi lau lại đeo lên.
"Một, hai, ba..., mười một,..."
"Anh đang làm gì vậy?" Daniel ăn một cái xúc xích ăn liền, treo khăn lau đầu lên tay nắm cửa phòng tắm.
"Cậu... Đụ mé giỏi đến thế à" Goo ôm mặt cậu xoay đến phía tủ kính, "Nghe nói cậu học không tốt, nhưng cái đống cúp này là sao?"
"Cúp thể thao, tôi chơi thể thao khá được" Daniel gỡ tay Goo đang sờ loạn trên mặt mình.
Goo níu lại, dùng hai tay bóp má cậu, "Cậu dùng cái gì mà mặt trắng thế, kem dưỡng trắng loại gì?"
Daniel bụp một phát vào bụng Goo khiến hắn ôm bụng kêu gào.
"Mặt trắng tự nhiên, nhưng tôi không thích chút nào" Cậu hơi nhăn mày, rồi lại thôi. Con trai không nên có một gương mặt trắng nõn như cậu.
![](https://img.wattpad.com/cover/351117220-288-k260841.jpg)