Đề của nhất trà:
Nối tiếp hai câu thơ
"Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan."***
Ms.Rou
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Phải không em, khi ánh nắng ngả vàng
Khi trời sáng, trăng tàn nắng mơn man.***
Melo
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Mộ khúc vang tích tịch tình tang
Ấy thời xuân còn đang dang dở.Ẹm môi hôn vào từng hơi thở
Chút quấn quýt mê man hoá vội vàng
Ánh trăng tàn đêm tình say, khi ấy
Tình vũ trụ, trong một thoáng, vỡ tan.***
nhất trà
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Ta phải chạy khi thấy hơi men
Bởi em ơi, tình say chẳng kể tháng.Ta sẽ giấu vào trong góc tối
Vệt lấp lánh của những chiếc hôn đầu
Ngón tay siết lên những vết nông sâu
Đón nghìn sao cho một lần bừng sáng.***
Hà Anh
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Sóng vỗ rì rào, nhạc đã tắt
Lòng ta chỉ thấy buồn miên man.***
Cáo
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Tay trong tay mặt hồ dần yên ả
Trăng quá đầu là lúc tình ta tan.***
Thảo
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Ta phải chạy, dẫu lòng buồn miên man
Dẫu chông chênh, dẫu mờ nhoè ánh sáng.Trăng tàn rồi, ánh sao đêm cũng tắt
Chẳng còn thấy những ước vọng thời xưa
Đâu còn em, đêm hiu hắt, đổ mưa
Tình tan rồi, chỉ còn lòng đắng ngắt.***
Hygge
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Đó là lúc tay không đan, mắt nhàn nhạt
Đó là lúc siết chết cả miên man
Ôi em! Đừng màng chuyện xưa cũ
Mụn mủ không lành, tình đành nhạt phai.***
Củ Cải Đỏ
Ta phải chạy khi thấy ánh trăng tàn
Phải không em, đó là lúc tình tan
Tôi lặng thầm đứng giữa mây ngàn
Gió thổi qua tóc lòng buồn miên man.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Metazoa] : Quầy Tráng Miệng
PoetryNgọt của đường, đắng của cà phê, giòn thơm của bánh mì, tình của con chữ.