Chương 29: Khóa Nhân Duyên (3)

28 5 0
                                    


"Cái gì?"

"Chuyện là vậy, chị đã tìm thấy nửa kia. Sẽ ở lại nhà đại sư phụ một thời gian, nếu muốn tìm chị thì đến nhà đại sư phụ."

"Alo? Tình huống gì vậy? Này! Đào học tỷ ~~~~"

Lương Ưu Tú lại lần nữa buồn bực nghe tiếng tút tút trong điện thoại. Tại sao không nói rõ ràng trong điện thoại? Cái gì mà tìm thấy nửa kia, nửa kia là cái quái gì vậy? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Tại sao phải ở nhà Sư Âm một thời gian? Lương Ưu Tú lúc nào cũng theo Đào Tuyết Ương thường bị ma quỷ rượt chạy, đã rèn luyện được nội tâm mạnh mẽ, bây giờ lại bị Đào học tỷ đập tan nát. Học đệ lần thứ hai trong không khí lăn lộn, căn cứ vào tính cách học tỷ, chắc chắc đã có chuyện xảy ra trong vòng vài tiếng trước.

"Ui da, đại sư phụ sao chị lại đánh đầu em?" – Đào Tuyết Ương vẻ mặt vô tội ôm đầu. Bị đánh vào đầu thường xuyên sẽ trở nên ngu ngốc! Hây da, nàng có thông minh hay không cũng là cả một vấn đề nha.

"Ai bảo cô nói năng bậy bạ, cái gì nửa kia!"

"Tiểu sư nói chúng ta là số mệnh an bài một đôi! Nên đại sư phụ sẽ là vợ em. A ~~ sai rồi, em là vợ chị, ủa ~~~ không đúng? Đại sư phụ, chị đừng đánh nữa." – Đào Tuyết Ương đã nói sai cái gì? Hay tại Sư Âm thấy chướng mắt nên muốn đánh?

"Cho nên, cô nghe Tiểu Phù giải thích về cái khóa này, liền nhận định như vậy?"

"Đúng a!"

Ngu ngốc! Sư Phù ở bên cạnh siết chặt nắm đấm, Đào Tuyết Ương đúng là đầu chứa toàn rơm, hắn thật muốn phanh thây nàng ra. Tình huống này tại sao lại nói đúng, phải nói là "bởi vì em thích chị mới khẳng định chị là một nửa kia", như vậy mới tràn đầy lãng mạn. Cái gì mà được giải thích vì "số mệnh an bài", liền chấp nhận vận mệnh, thật không có tiền đồ, cảm giác không tình nguyện.

Đào Tuyết Ương hoài nghi, thấy Sư Phù mang vẻ mặt "chỉ tiếc mài sắt không thành kim" nhìn nàng, mình lại nói sai cái gì sao? Vận mệnh an bài, không phải cùng Sư Âm rất hữu duyên? Đào Tuyết Ương không biết về mấy chuyện cảm tình, chỉ biết nàng rất yêu thích Sư Âm, nhưng nàng không xác định được chỉ là "thích" hay "yêu". Ông trời đã sắp đặt duyên phận các nàng phải ở cùng nhau, Đào Tuyết Ương đã mãn nguyện, cho dù cùng là nữ, nàng cũng cam tâm tình nguyện tiếp nhận số mệnh này.

Chỉ là, lý do Đào Tuyết Ương nói ra thật sự làm Sư Âm nổi điên.

Nguyên nhân chỉ vì cái "Khóa Nhân Duyên" này, nên Đào Tuyết Ương mới cảm thấy là chuyện tất nhiên mà chấp nhận mình. Trong lòng Đào Tuyết Ương thật sự không yêu thích mình? Sư Âm cảm thấy ngực rất khó chịu, rất muốn tức giận, nhưng lại có một cảm giác thật bất lực. Cái gì mà số mệnh an bài? Nàng mới không thèm cái loại cảm tình không cam tâm tình nguyện, ràng buộc duyên phận với nhau.

"Liên lạc với lão già đáng chết kia cho ta, ta muốn nhanh cởi thứ này ra. Cùng kẻ ngu ngốc dính chặt dù một giây cũng rất khó chịu." – Sư Âm lạnh lùng nhìn Đào Tuyết Ương.

Đào Tuyết Ương nắm tay Sư Âm có thể cảm nhận được tâm trạng của Sư Âm, phẫn nộ, thất vọng. Nàng tiếp nhận rõ rãng tâm tình của Sư Âm, thì ra đây là tác dụng của Khóa Nhân Duyên.

[BHTT] ÂM DƯƠNG NHÃN VÀ THIÊN SƯ TIỂU THƯNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ