Chương 64: Tâm tư của bố Anas

341 21 1
                                    

Gemini vẫn nằm trên giường bệnh, hai mắt nhắm nghiền, cơ thể hắn đã hạ nhiệt nhưng nó cần được nghỉ ngơi. Kim tiêm truyền dịch vẫn còn ghim ở phần tay trái.

Trong lúc chờ đợi, ông bà Anas đã gọi điện về nhà bảo chị Song nấu chút đồ ăn tẩm bổ để khi Gemini tỉnh dậy có thể dùng.

Đến chiều tối, hắn tỉnh lại. Đầu óc vẫn còn chút mơ hồ, Gemini đảo mắt nhìn quanh để cố xác định xem bản thân đang ở đâu. Ông Anas vừa đưa vợ mình về nhà xong hiện tại đã quay trở lại để chăm sóc cho con trai.

Lúc chiều, mẹ hắn cứ một mực đòi ở lại nhưng chồng nhất định không cho. Sức khỏe của bà cũng không tốt, nếu còn cố gắng thì lỡ như gục ngã thì ông biết phải làm sao? Khuyên nhủ một lúc lâu thì bà Anas mới chịu nhường chồng một bước.

“Thế nào? Con đang định dùng chính cơ thể mình để chứng tỏ điều gì?” Ông Anas bước vào phòng thấy Gemini đã tỉnh liền hỏi.

“Bố.”

Hắn chống tay định ngồi dậy nhưng ông lập tức ngăn cản: “Con cứ nằm nghỉ đi, ngồi dậy làm gì?”

“Bố, con…” Bộ dạng của Gemini hơi khó xử, có lẽ hắn không biết phải đối diện với bố thế nào. Trước giờ ông rất tin tưởng Gemini vì hắn làm chuyện gì cũng có nguyên do. Gemini cũng chưa từng khiến bố mẹ lo lắng, nhất là về vấn đề sức khỏe, vậy mà hôm nay lại khác biệt hoàn toàn. Hắn thấy bản thân đã tệ hại nay lại càng tệ hại hơn.
Thoáng thấy vẻ mặt kia, ông Anas thở dài rồi vội nói: “Thôi thôi, chuyện gì thì cũng tính sau, bố chỉ tiện miệng hỏi vậy. Giờ dùng chút cháo rồi uống thuốc. Ngủ cả ngày hôm nay chắc cũng đói rồi phải không?”

Gemini gật gật: “Mấy giờ rồi bố? Nhưng…con bị sao vậy? Con nhức đầu quá, không nhớ gì hết.”

Ông Anas nhìn đồng hồ, sau đó múc cháo đi lại đặt lên chiếc bàn ở cạnh giường bệnh rồi đáp.

“Gần bảy giờ tối rồi. Lúc sáng về đến tiệm bánh con ngất xỉu, anh họ đã đưa con tới đây rồi gọi bố mẹ đến. Bác sĩ nói cơ thể con bị suy nhược. Hừ, sao ra nông nổi này? Con định để hai ông bà già này lo lắng đến khi nào?”

Đúng thật là vợ chồng luôn hiểu ý nhau, bà Anas nghĩ gì thì ông cũng nghĩ thế ấy. Vừa nói, ông vừa kéo ghế ngồi xuống. 

Gemini im lặng một lúc, sau đó trở mình ý muốn ngồi dậy, ông Anas thấy thế liền giúp.

“Xin lỗi, con để bố mẹ lo lắng nữa rồi.”

Người đàn ông trước mặt nhìn con trai rồi khẽ lắc đầu: “Lo lắng cho con cái là điều mà ông bố bà mẹ nào cũng làm cả. Sở dĩ ta nói mấy câu trách móc đó là muốn con chú ý sức khỏe một chút, đừng nghĩ còn trẻ thì làm gì cũng được. Sống trên đời con không thể nào đáp ứng được tất cả sự mong chờ và yêu cầu của người khác. Nếu mệt mỏi quá thì buông bỏ bớt đi con trai à.”

Hắn biết không phải tự dưng mà bố lại nói thế!

“Anh họ đã nói gì với bố rồi?” Gemini hỏi.

“Không nói gì hết, là bố mẹ tự đoán thôi. Chuyện của cô bé Clara từ lâu bố mẹ cũng muốn khuyên con, nhưng ta biết con là một đứa trọng tình nghĩa, hơn hết là rất sợ làm tổn thương cho người khác. Nhưng Gemini à, con cũng nên phân biệt phải trái, đúng sai. Sức người có hạng, vẫn nên sống cho mình con à.”

GeminiFourth • Macaron Hương Vị Tình Yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ