Chương 9: Bối rối

518 37 0
                                    

Mục đích của Gemini đến đây hôm nay là gặp gỡ nhân viên mới và kiểm tra doanh thu của tháng này. Mấy tuần qua, hắn có chuyến công tác với mấy người bạn của một câu lạc bộ hội họa nên không ở Bangkok.

Giống như Fourth, hắn cũng có đam mê. Thế nhưng, nếu Fourth đam mê bánh ngọt thì niềm đam mê lớn nhất trong đời Gemini là hội họa. Hắn thích vẽ tranh để lưu giữ lại tất cả những gì bản thân cho là đẹp đẽ, giá trị nhất. Hắn không thích đem theo máy chụp ảnh để biến mọi thứ trở nên nhanh gọn trong tích tắc. Từng nét vẽ, đường viền tỉ mỉ giúp tâm hồn Gemini trở nên dễ chịu, nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Mỗi ngày hắn đều vẽ, có thể là về chân dung, tĩnh vật hay phong cảnh xung quanh. Hắn có thể ngồi hàng nhiều giờ liền để ghi lại biết bao khoảnh khắc đẹp của cuộc sống. Những tác phẩm của Gemini không giới hạn bởi một chất liệu nào, có thể là màu nước, sơn dầu, phấn màu, chì,.. Tất cả đều mang dấu ấn riêng, có hồn và lột tả được những chiều sâu cảm xúc ngay chính giây phút người cầm bút chì vẽ nét đầu tiên.

Lúc đầu, ông bà Anas ngăn cản không cho con trai theo đuổi nghiệp hội họa. Tuy nhiên, với khả năng thuyết phục có phần vụng về nhưng bù lại rất chân thành, Gemini đã thỏa thuận được con đường đi đến đam mê. Học xong cấp ba, hắn có thêm nửa năm để chứng minh năng lực. Thời gian không dài để một người từ con số không để tiến đến số mười. Thế nhưng, lên đến bậc năm, sáu thì đã là một kỳ tích.

Đó là thách thức hắn cần vượt qua trong vòng sáu tháng trước khi quyết định từ bỏ việc du học nước ngoài về chuyên ngành kinh doanh. Và hắn đã làm được. Càng học, Gemini càng phát hiện ra mình có khả năng vẽ cả ngày mà không chán. Ví tiền, điện thoại có thể không có trên người nhưng cọ, giấy vẽ, khung tranh chẳng biết từ bao giờ đã trở thành vật bất ly thân với chàng trai hai mươi tám tuổi.

Tuy nhiên, hơn nửa năm trở lại đây, Gemini biết ước mơ trở thành một họa sĩ chuyên nghiệp không phải con đường hắn có thể theo cả đời. Trong một khoảnh khắc ngồi vẽ chân dung cho bố mẹ, Gemini chợt nhận ra hai người đã già đi rất nhiều. Sự nghiệp, cơ ngơi của gia đình chẳng còn ai khác để giao phó vì họ chỉ có hắn là con. Đến cái tuổi mà đáng ra phải được an hưởng tuổi già và vui đùa với con cháu thì bố mẹ hắn mỗi ngày vẫn phải đến các cửa hàng để giám sát công việc làm ăn.

Gemini dần hiểu được giữa đam mê và chữ hiếu bắt buộc phải hy sinh một điều. Cuối cùng, hắn chọn từ bỏ đi đam mê lớn nhất trong lòng. Cũng không hẳn là từ bỏ, nhưng thay vì rong ruổi trên khắp nẻo đường để tìm kiếm cảm hứng hằng mấy năm trời như trước, Gemini chọn trở về quản lý tiệm bánh để bố mẹ vui lòng. Những khi câu lạc bộ có sự kiện quan trọng mừng kỷ niệm như mấy tuần vừa rồi thì hắn mới tham gia.

Tuy thời gian Gemini xuất hiện ở tiệm bánh không thường xuyên, thế nhưng, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến hai ông bà Anas vui lòng. Bước đầu khơi dậy sự yêu thích của hắn với bánh ngọt, cơ sở để phát triển thương hiệu vốn nổi tiếng của gia đình.

Tất cả các chi nhánh khác ông bà Anas đều có quản lý lâu năm, giàu kinh nghiệm giám sát. Duy chỉ có chi nhánh mới mở này vẫn chưa có ai. Hai ông bà hiểu đứa con trai này vẫn không dễ dàng gì ở một chỗ nên mới nhờ Krit đến phụ hắn quản lý một thời gian. Đến khi nào Gemini hoàn toàn thạo công việc sẽ điều Krit về chi nhánh cũ.

GeminiFourth • Macaron Hương Vị Tình Yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ