Chương 43: Ở lại cô nhi viện

330 28 0
                                    

Cuối cùng thì Gemini cũng chịu buông cậu ra sau một thoáng nhớ thương chiếm lấy toàn bộ tâm trí.

Lúc nãy, Fourth vẫn thấy bình thường, có lẽ do quá bất ngờ mà không chú ý. Một phần nữa là nhìn thấy Gemini cậu rất vui, cậu biết rõ lòng mình nhớ hắn đến thế nào. Nhưng giờ nghĩ lại thì đúng là ngượng đỏ mặt. Bọn họ chẳng khác nào đôi tình nhân lâu ngày chưa được gặp gỡ, giờ thấy nhau rồi chỉ muốn quyến luyến không rời.

Fourth xoay đầu về hướng khác nhìn ngó xung quanh để mong không khí sẽ dễ chịu hơn một chút.

Gemini nhân lúc ấy cũng lùi về mấy bước cầm chiếc ba lô của mình lên, phủi phủi. Nó bám bụi rồi, tuy nhiên không quan trọng. Hắn thấy vui vì đã quyết tâm thực hiện được những gì bản thân mong muốn là chạy đến Pattaya này gặp cậu…và còn…còn được ôm lấy cậu một cách đường hoàng, chẳng còn gì luyến tiếc nữa.

Càng nghĩ, Gemini càng đắc ý, hắn biết bản thân đang làm rất tốt và cần được phát huy nhiều hơn.

Thấy Fourth cứ mãi đứng yên một chỗ mà không nói gì với mình nên Gemini muốn nhắc nhở. Hắn bước lại, kéo kéo cánh tay cậu: “Này, em nói chuyện với anh đi chứ!”

Gemini quên mất chẳng biết từ bao giờ mà bản thân lại chủ động thay đổi cách xưng hô với cậu từ “tôi” cứng nhắc sang “anh” một cách nhẹ nhàng, gần gũi.

Fourth ấp úng: “Nói…phải nói gì bây giờ?”

Hắn nhíu mày, giọng điệu pha chút bất mãn: “Chúng ta không gặp nhau, không nhắn tin, gọi điện đã hơn mười ngày rồi đó. Fourth, em vô tâm với anh thật sao? Em không định hỏi thăm anh điều gì hết à?”

Cậu bào chữa: “Tôi…tôi không vô tâm nhưng mà nhất thời không biết bắt đầu từ đâu hết.”

Gemini gật đầu, tỏ vẻ thông cảm, sau đó ngay lập tức bắt lấy tay cậu rồi đặt lên ngực trái của mình.

Giọng điệu trầm ấm, hắn nói.
“Được rồi, chúng ta có thể từ từ trò chuyện. Nhưng hiện tại anh muốn em biết là nơi này…nơi này thật sự đang đập loạn vì được gặp em. Nếu bản thân em cũng như thế, vậy anh sẽ vui lắm.”

Dường như Gemini ngày càng bạo dạn hơn trong cách thể hiện tình cảm. Trước khi đi Chiang Mai hắn vẫn còn rụt rè thế nên sự thay đổi này làm Fourth không quen lắm.

Fourth khẽ cắn môi, cậu bắt đầu cảm nhận từ đôi tay truyền đến từng nhịp điệu đang đập vội nơi trái tim. Gemini không lừa cậu, nó thật sự đập rất nhanh!

Nhưng còn cậu thì sao? Fourth thậm chí còn không dám đưa tay mình lên xác nhận. Tuy vậy, hơn ai hết, cậu hiểu rõ tình cảm của mình. Chỉ là giờ phút này vẫn hơi ngại nên không muốn thừa nhận, vội rút tay về.

“Ông chủ…anh, anh đừng trêu tôi nữa.”

“Fourth, anh không trêu em. Nhưng nếu cảm thấy quá nhanh thì…vậy được, anh không vồ vập nữa, chúng ta vẫn là từ từ thôi.”

Fourth cảm động: “Ừm, nên thế. Nhưng mà anh đến đây còn mang theo cả ba lô làm gì? Định đi đâu nữa hay sao?”

Hắn lắc đầu, nhanh chóng đáp: “Không có.”

GeminiFourth • Macaron Hương Vị Tình Yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ