7.4 Năm tháng vào năm cuối cấp

69 11 0
                                    

Năm tháng vào năm cuối cấp

'Đã trễ quá rồi', Off bình luận khi họ bước ra khỏi cửa hàng của bà Pho và nhận thấy bầu trời tối đen. Nó tràn ngập ánh đèn từ mỗi gian hàng, nhưng nó không nhộn nhịp như thường lệ. Đang là giữa tuần, mọi người đều có công việc nên ít có khả năng họ dành thời gian buổi tối ở chợ đêm.

'Không sao đâu', Gun chỉ ra, 'Mẹ tao có lẽ đang nhảy cẫng lên vì vui sướng khi nghĩ đến việc tao ra ngoài đi chơi'

'Bà ấy sẽ rất thất vọng khi biết mày đã giúp tao học đấy', Off cười. Họ dành thời gian còn lại của buổi tối để hoàn thành bài tập về nhà của Off sau khi kết thúc tập luyện. Gun có vẻ không định rời đi nên Off đề nghị cậu ấy giúp làm bài tập về nhà và như thể có ai đó đã cho Gun tiền vậy bởi vẻ mặt cậu đã phấn khích biết nhường nào.

'Chà, bà ấy không cần biết điều đó đâu', Gun cười khúc khích. Họ lúng túng đứng trước cửa hàng và Off đang đợi Gun thật sự rời đi. Nhưng sau đó hắn nhìn về phía cuối chợ, nhận thấy bóng tối đang bao trùm những con đường vắng và hắn cảm thấy không thoải mái khi để Gun đi một mình.

'Tao sẽ đưa mày về', hắn đề xuất và thậm chí còn không cho Gun cơ hội trả lời khi bắt đầu đi về phía cuối chợ.

'Mày không cần làm vậy đâu', Gun chỉ ra khi chạy bộ theo sau Off, nhưng người kia vẫn tiếp tục bước đi.

'Không sao đâu', Off nhún vai, 'Dù sao thì trời cũng quá tối để mày tự mình đi bộ'

'Còn mày thì sao?', Gun hỏi, 'Mày sẽ về nhà bằng cách nào? Khu phố của mày ở phía bên kia thị trấn'

'Tao ngủ ở nhà bác Pho', Off đề cập.

'Mày không về nhà à?'

'Ba mẹ và tao đang chiến tranh lạnh', Off giải thích, giọng hắn rất to khi họ đi qua một con đường vắng, kế bên khu chợ ồn ào, 'Họ không vui lắm khi tao bị đình chỉ'

'Họ có biết tại sao không?'

'Họ không cần phải biết', Off nói, và họ bước cạnh nhau trong im lặng. Off nhận ra những con đường và hắn ngẫm thấy Gun sống ở gần chợ hơn mình.

'Vậy mày có thường xuyên dành cả đêm cùng bác Pho học bài rồi về nhà ngủ một chút không?', Gun hỏi và Off gật đầu. Cậu nhóc nhỏ ngạc nhiên. Cậu ấy tính toán thời gian Off đến trường, cộng với các hoạt động câu lạc bộ sau giờ học cùng với lịch trình ban đêm của hắn và phát hiện ra rằng Off chỉ ngủ tối đa ba tiếng mỗi ngày trong tuần, 'Mày có ngủ đủ giấc không vậy?'

'Tao ổn', Off trả lời, 'Tao đã làm như vậy hàng năm trời rồi', họ rẽ vào một góc phố và Off nhận ra đó là khu phố của Gun. Họ bước đi trong im lặng và dừng lại khi đến trước nhà Gun. Đèn trên lầu vẫn sáng, báo hiệu rằng mẹ Gun vẫn chưa ngủ.

'Mày đi bộ một mình có ổn không đó?', Gun hỏi. Off nhìn lại những con đường vắng và gật đầu. Hắn không sợ đi bộ một mình vào lúc nửa đêm, hắn đã làm điều này quá nhiều lần để phải sợ hãi. Điều có khả năng xảy ra nhất là đi ngang qua một tên say rượu và dù sao thì điều đó cũng hiếm khi xảy ra ở khu dân cư.

[OffGun] Nhắm mắt lại và hôn anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ