lớp thể chất từng là tiết học yêu thích của cảnh nguyên vì đó là tiết học duy nhất cậu có thể lẻn đi ngủ, nhưng bây giờ thì nó là cơn ác mộng kinh hoàng nhất cuộc đời cậu. chính môn học chết tiệt này đã đẩy cậu vào hoàn cảnh khốn khổ hôm nay.
hôm đó chẳng biết vì lý do gì mà ngực của cảnh nguyên lại bị căng tức, đầu vú đau đớn vô cùng. thỉnh thoảng cậu lại bị như thế, chỉ là hôm nay có phần nặng hơn mọi lần. cậu phát sốt, thế nhưng vì ngại xin phép nên cậu vẫn cố ở lại học cho hết buổi. dù sao thì hết tiết thể dục cũng đến giờ ra về, chịu khó một chút chắc là vẫn ổn, cảnh nguyên nghĩ vậy.
quả thực nửa tiếng đầu tiên cậu vẫn cố cầm cự được, chỉ là có hơi mệt mỏi. nhưng khi giáo viên bắt đầu cho chạy bền vòng quanh sân trường thì mới thật sự là địa ngục. ngực của cậu cứ nảy lên nảy xuống liên tục, đầu ngực sưng đỏ đau đớn còn bị cạ vào lớp áo lót, chẳng mấy chốc mà cậu ngã khuỵu. lúc đó đan phong và đan hằng ở phía sau, thấy cậu như thế bèn vội vàng chạy đến giúp đỡ. họ định đưa cậu lên phòng y tế, nhưng cảnh nguyên sợ bị y tá phát hiện bí mật nên đành nhờ họ đưa mình lên lớp. thấy cậu đau đớn không đi nổi, đan phong bèn ngỏ ý cõng cậu, còn đan hằng thì gấp gáp chạy đi xin phép giáo viên.
được lo lắng như thế khiến cảnh nguyên cảm động khôn xiết, trên đường lên lớp cậu không ngừng cảm ơn rối rít cả hai, còn tự nhủ thầm phải tìm cách gì đó để báo đáp hai người họ. bây giờ nhớ lại, cảnh nguyên chỉ cảm thấy mình thật ngu xuẩn. trần đời rõ ràng chẳng ai cho không ai cái gì cả, chỉ có cậu vô tri vô giác mới lầm tưởng hai anh em nhà họ là người tốt.
đan phong cõng cậu đến tận chỗ ngồi, đan hằng ở phía sau vác cặp của cả ba người cũng vội đến cạnh, rồi hai anh em họ thì thầm với nhau điều gì đó. cảnh nguyên vừa ngồi xuống, còn chưa kịp định thần thì đan hằng đã vươn tay cởi cúc cổ áo của cậu, luôn miệng bảo là người sốt không nên mặc đồ bí bách. cậu hoảng loạn đẩy tay của đan hằng ra thì đan phong bên cạnh liền giữ chặt hai tay cậu, để cậu em trai thong thả gỡ nốt chiếc cúc áo cuối cùng. cảnh nguyên cố vùng chạy vài lần, nhưng sức lực của một người bệnh không thể địch nổi hai kẻ khoẻ mạnh, trong chớp mắt, họ đã lột được cả áo sơ mi lẫn áo lót của cậu, phơi ra hai đầu vú bóng đỏ đang run rẩy vì lạnh và sợ.
"ban nãy tớ hơi nghi ngờ tại sao mỗi lần cậu vô tình cạ ngực vào lưng tớ thì lại giật nảy người lên, nên bọn tớ cho rằng cậu bị đau ngực." đan phong bình tĩnh nói, "bọn tớ có thể biết tại sao cậu lại bị như thế này không?"
"không phải chuyện của các cậu, thả tớ ra!" cảnh nguyên vùng vẫy, nhưng cậu càng giãy thì hai người họ lại giữ càng chặt.
"cậu có biết thấy cậu như vậy là bọn tớ xót lắm không? sao cậu lại nói mấy lời lạnh lùng đó chứ..." đan hằng cau có, rồi đột nhiên thò tay mò mẫm vân vê một bên vú khiến cậu đau đớn rên rỉ, "sưng cứng thế này giống như là bị ai nhai cắn mạnh bạo vậy, chắc là cậu phải chịu đựng lắm. để bọn tớ xoa xoa cho nhé?"
nói rồi không đợi cảnh nguyên trả lời, đan hằng liền nhẹ nhàng nắn bóp bầu ngực cậu, phía bên kia đan phong cũng đã bắt đầu vê quầng vú đang sưng đỏ. cậu tuyệt vọng muốn thoát khỏi cảnh này, vậy mà những gì cậu có thể làm là ngồi yên chịu trận. không biết là may mắn hay xui xẻo, hình như hôm nay cậu bị tắc tia sữa nên không có gì chảy ra, nếu không thì chắc cậu chẳng biết phải giải thích thế nào.

BẠN ĐANG ĐỌC
[hengjing] [fengjing] target
Hayran Kurguđan phong với đan hằng là hai anh em học cùng lớp, cảnh nguyên là bạn học xui xẻo bị hai anh em kia phát hiện có sữa dú nên trở thành đồ chơi cho bọn nó bú. warning: lowercase, porn without plot, male lactation, rape/non-con, ooc chắc kèo