Chương 2: Không chạm vào thứ dơ bẩn

3.2K 38 2
                                    

CAL
>-<
Chương 2: Không chạm vào thứ dơ bẩn

"Aaa!"

Liên Hân giơ tay lên che ngực, sau đó em bèn cảm thấy không ổn nên chuyển sang bụm mặt lại, rồi lại luống cuống điều khiển một bàn tay khác đi che lại khu tam giác vàng ở bên dưới.

Cuối cùng, em xoay người ngồi xổm xuống chỉ để lộ ra vòng eo nhỏ nhắn và bờ mông căng mọng.

Yết hầu lăn lộn, giọng nói khàn khàn của người đàn ông ra lệnh: "Ra đây."

Cả người Liên Hân đều cứng đờ, giờ đây em giống như một con đà điểu đang cố gắng chôn đầu thật thấp.

"Rất xin lỗi, tôi… tôi chỉ muốn vào đây tắm rửa một lát..."

"Cút ra đây, đừng để tôi nói lần thứ hai."

Liên Hân hít sâu một hơi.

Anh không nói nhiều, tay cầm lấy điện thoại di động bấm một dãy số: "A lô, bảo vệ..."

Liên Hân tức thì xoay người lao tới chỗ anh, cặp ngực trần trụi theo quán tính mà đong đưa giữa không khí.

Em bất chấp tất cả nhào đến bên cạnh người đàn ông, em níu lấy ống tay áo của anh rồi hơi khuỵu xuống, nhỏ giọng cầu xin: "Rất xin lỗi, rất xin lỗi, anh làm ơn đừng gọi bảo vệ mà."

Hương thơm kỳ dị nồng nặc ập vào khoang mũi, trong phút chốc người đàn ông hoảng hốt, con quái vật đang ngủ say dưới người không tự chủ được mà căng cứng.

Đây là mùi hương gì?

Anh cụp mắt nhìn về phía cặp ngực đang đong đưa của Liên Hân, nhíu mày.

Mùi sữa sao?

"Phát hiện ra nhân vật mục tiêu phù hợp với yêu cầu mùi hương bậc 1.

Mời ký chủ thông qua nhiệm vụ làm tình với nhân vật mục tiêu trong vòng ít nhất 30 phút, bòn rút chất nhờn của nhân vật mục tiêu. Sau khi chất nhờn của cả hai hoà hợp, hệ thống sẽ tiến hành tinh lọc tinh chất."

Động tác của Liên Hân trở nên cứng đờ.

Nhân vật mục tiêu sao? Nhân vật mục tiêu! Rốt cuộc người nọ đã xuất hiện rồi sao?

Em ngẩng đầu, vừa mừng vừa lo ngắm nhìn người đàn ông nọ, nhưng ngay sau đó, tinh thần nhiệt huyết bừng bừng đột nhiên bị một gáo nước lạnh dội tắt.

Vóc người của anh vô cùng cao to, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh, trang phục đang bận trên người đắt tiền kết hợp với khí chất lạnh lẽo, ngạo mạn.

Ngay cả chỉ bị Liên Hân bắt lấy tay áo, anh cũng chẳng hề che giấu mà nhăn mày ghét bỏ tựa như bất cứ thứ gì muốn đụng chạm vào anh đều phải là cấp bậc xa xỉ trở lên vậy.

Đây ắt hẳn là một con người cực kỳ tự phụ và ngạo mạn.

Liên Hân suy nghĩ, ngoại trừ vóc dáng quyến rũ và mùi thơm bẩm sinh ra, em thật sự chẳng biết bản thân có vốn liếng gì để thu hút một người đàn ông cực phẩm như vậy.

Hai tay vẫn còn đang bám díu lấy người đàn ông, Liên Hân vô ý bày ra tư thế cơ thể cực kỳ gợi cảm của mình.

Một đôi gò bồng đào trắng như tuyết lại còn kiêu hãnh đứng thẳng, hai quả anh đào đỏ tươi ngon mắt đang nhè nhẹ cứng lên vì một cơn gió thổi lướt qua. Em cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Rất xin lỗi, anh làm ơn cho tôi giải thích. Xin anh bỏ qua cho, lần sau tôi không dám làm như vậy nữa đâu..."

[DROP] Hệ thống điều chế nước hoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ