Lúm đồng tiền nhỏ ( 8 )

67 7 0
                                    

Cre: https://youhe02412.lofter.com/post/4bfe7059_1cd343a94

Tên góc: 小梨涡 ( xoáy lê nhỏ )

Tác giả: 落

_________________________________________

Cóc có cóc

Tống Hân Nhiễm gõ cửa phòng Tả Tịnh Viện hết lần này đến lần khác.

"Ai?"

Giọng nói bên trong có chút không kiên nhẫn, Tống Hân Nhiễm lại nghi hoặc có phải cô đang quấy rầy em ấy không.

"Chị"

Sau âm thanh này, Tống Hân Nhiễm nghe thấy trong phòng vang lên tiếng xào xạc, hình như còn có tiếng chai rơi xuống đất.

"Nhiễm Nhiễm~"

Cửa mở ra, là Tả Tịnh Viện, Tống Hân Nhiễm hít một hơi, vẫn còn có mùi rượu.

"Em uống rượu"

Tống Hân Nhiễm nhìn Tả Tịnh Viện gật đầu, lại cúi, hai tay nắm lấy nhau , giống như một đứa trẻ mắc lỗi.

"Em ăn tối chưa?"

Tả Tịnh Viện ngẩng đầu lên, hoài nghi, em nhìn Tống Hân Nhiễm với ánh mắt đầy lo lắng.

"Ăn chút gì đi"

"Đừng uống lúc đói, sẽ đau bụng."

Tả Tịnh Viện muốn khóc, nước mắt lại trào ra.

"Chị nhanh vào đi"

"Em đợi một lát"

Tả Tịnh Viện nhìn Tống Hân Nhiễm rời đi, em dựa vào khung cửa chờ đợi.

Tống Hân Nhiễm vội vàng bước đi, từng bước từng bước.

Tả Tịnh Viện lại nhìn thấy Tống Hân Nhiễm, cũng nhìn thấy thứ trong tay Tống Hân Nhiễm.

"Tả Tả, trong phòng tìm hồi lâu, nhìn thấy sữa AD canxi, liền mang tới, không biết em có thích không"

Tả Tịnh Viện nhanh chóng gật đầu và
nhận lấy sữa.

"Em thích, rất thích"

Tả Tịnh Viện muốn nói rằng em không chỉ thích sữa AD canxi mà còn thích người trước mặt.

"Nhiễm Nhiễm"

còn chưa kịp nói, Tống Hân Nhiễm đã nhìn thấy sự dịu dàng trong mắt Tả Tịnh Viện.

"Mời vào" Tả Tịnh Viện bước sang một bên, rũ mắt xuống giấu điều gì đó.

Đập vào mắt căn phòng chất đầy rất nhiều chai lọ, trong phòng mùi rượu nồng nặc hơn trên người Tả Tịnh Viện.

"Ngồi ngồi"

Tả Tịnh Viện nằm lấy quần áo trên ghế sofa và ném chúng sang một bên. Đáng lẽ vừa rồi em phải vào dọn dẹp mới phải, Tả Tịnh Viện nghĩ.

"Được" Đôi mắt của Tống Hân Nhiễm đảo một vòng quanh phòng Tả Tịnh Viện, những gì cô nhìn thấy phần lớn đều là bữa bộn, quần áo trên giường bừa bộn, giày rơi ở cạnh giường, cô chỉ nhìn thấy một chiếc, trên bàn, nơi đó cũng là món ăn mang về đã ăn được một thời gian.

Tả nhiễm [Edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ