Happy Ending

109 27 8
                                    

Sau một năm chung sống hạnh phúc bên nhau thì Hạo Thạc cũng mang thai. Các anh càng cưng chiều em hết mực, hầu như bỏ hết mọi công việc cho hai "lão già" Kim - Trịnh làm để ở nhà chăm sóc em. Tuy nói bỏ nhưng các anh vẫn điều hành công việc qua máy tính. Bây giờ Hạo Thạc quan trọng hơn tất cả, em muốn đi đâu hay làm gì thì đều có các anh dìu dắt. Nâng niu Hạo Thạc còn hơn cả báu vật.

Từ khi mang thai đến giờ thì Hạo Thạc có chút nóng tính và khó chịu hơn một chút, cũng là chuyện thường tình vì ai mang thai cũng thế. Các anh biết vậy nên hết lòng ân cần chu đáo với em, chiều chuộng những thứ em muốn. Và nghiễm nhiên các anh vinh dự trở thành những ông chồng kiêm ôsin tận tâm cho em sai bảo. Ai cũng đều có nhiệm vụ của riêng mình: Thạc Trân thì làm đầu bếp nấu cho Hạo Thạc những món ăn để tẩm bổ; Doãn Kỳ phải làm nhạc sĩ đàn cho Hạo Thạc nghe; Nam Tuấn thì nhận vai trò làm chú hề chọc cho Hạo Thạc vui vẻ; Tại Hưởng thì có nhiệm vụ đọc sách cho Hạo Thạc nghe khi em yêu cầu; còn Chí Mẫn và Chính Quốc thì đấm bóp với làm chân sai vặt.

Hạo Thạc nằm ở ghế sô pha vừa nghe Doãn Kỳ đàn vừa được các anh xoa bóp tay chân cho. Thạc Trân từ bếp mang bát canh lên cho em, anh mỉm cười bảo.

- Bảo bối, anh nấu canh sườn non củ cải trắng cho em này, nó tốt cho em và con chúng ta lắm!

Hạo Thạc ngồi dậy, Tại Hưởng nhanh tay đỡ lấy Hạo Thạc, em bảo.

- Chí Mẫn à, đút cho em ăn đi.

Nghe em nói, Chí Mẫn hớn hở đỡ lấy bát canh trên tay Thạc Trân, vừa thổi vừa đút cho em ăn.

- Cẩn thận kẻo nóng nha bảo bối.

Thạc Trân hỏi.

- Ngon không bảo bối?

Hạo Thạc gật đầu rồi quay qua bảo Doãn Kỳ.

- Em không thích bản nhạc này nữa, anh đàn bản nhạc khác đi.

Doãn Kỳ bất lực rồi chuyển nhạc, từ nảy giờ Hạo Thạc đã bảo anh đổi cả chục bản nhạc rồi. Nhưng rồi anh khẽ cười, chỉ cần Hạo Thạc thích thì dù có đàn đến nổi sưng những ngón tay thì anh cũng sẽ đàn cho em nghe.

Thạc Trân ngồi cạnh xoa bóp vai cho Hạo Thạc, còn Tại Hưởng, Nam Tuấn và Chính Quốc thì tiếp tục bóp tay chân. Trong khi đó Chí Mẫn vẫn đút Hạo Thạc ăn đều đều. Trông Hạo Thạc chẳng khác nào một Nữ Vương được các mỹ nam tận tình phục vụ bên mình.

Ngày nào cũng vậy, các anh luôn luôn chăm sóc Hạo Thạc thật tốt, không để em phải khó chịu. Đến cả việc đi tắm và vệ sinh cũng được phục vụ nốt, các anh muốn Hạo phải được an toàn tuyệt đối. Kim lão gia và Trịnh lão gia thì thường gọi đến hỏi thăm em và cái thai, còn luôn dặn dò các anh kĩ lưỡng mọi thứ trong việc chăm sóc em. Tuy Hạo Thạc có khó chiều hơn một chút nhưng các anh vẫn vui vẻ chăm nom em. Họ còn suy nghĩ và bàn với nhau về việc đặt tên cho đứa bé, phải đặt một cái tên thật hay và có ý nghĩa.

Buổi sáng hôm nay Hạo Thạc dậy sớm hơn mọi người, em nhìn thấy các anh đều ngủ ở phòng mình.

Doãn Kỳ thì ngồi dưới sàn gục đầu trên giường cạnh em, Thạc Trân thì ngồi trên ghế khoanh tay ngửa đầu ra sau, mặt hướng lên trần nhà. Chí Mẫn thì nằm co như con tôm ở tấm thảm lông trên sàn. Tại Hưởng ngồi ôm chân bàn mà ngủ. Chính Quốc thì nằm sấp trên sô pha, một chân trên ghế một chân dưới sàn như kiểu sắp té tới nơi. Còn Nam Tuấn thì ngủ tướng quỳ gối, thân trên úp trên bàn, thân dưới quỳ trên sàn. Hạo Thạc nhìn các anh mà nửa buồn cười nửa xót xa vì em biết các anh đã vất vả với mình nhiều. Đến cả ngủ cũng không được nằm một cách thoải mái. Nước mắt Hạo Thạc lăn dài, em nhìn từng người trong các anh mà khẽ nói.

Trịnh Hạo Thạc! Em là của bọn anh!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ