Chương 6: Lạnh lẽo và ấm áp

352 35 2
                                    

Edit + Beta: Vy Vy - Đại Mao Mao

Khi Ellen nắm lấy tay, Edward liền ngẩn ra. Anh cúi đầu đón lấy ánh mắt của Ellen, sau đó không khỏi cười thầm.

Ellen nhìn Edward với ánh mắt lo lắng, như một người mẹ đang an ủi đứa con của mình. Hơi ấm trong tay anh dần dần rõ ràng hơn và từ từ lan ra khắp cơ thể. Ngay khi anh nghĩ mình có thể thở phào một chút thì lại nghĩ tới một điều - nếu Ellen biết thân phận thực sự của anh, cậu nhất định sẽ từ chối dùng đôi tay ấm áp này sưởi ấm tay anh.

Ellen khó hiểu nhìn tâm tình Edward vẫn không chuyển biến tốt hơn, sau khi phát hiện phương pháp "mẹ hiền" của mình không có tác dụng, cậu bắt đầu nghĩ cách dỗ Edward vui trở lại. Một giây ngắn ngủi trôi qua, hai mắt cậu sáng lên, buông tay Edward ra, trong lúc Edward còn đang đau khổ, liền dang rộng hai tay ôm lấy anh, thậm chí còn vùi mặt vào đó.

Nếu như nắm tay không hiệu quả thì dùng cái ôm đi. Phạm vi tiếp xúc lớn hơn một chút, có lẽ có thể an ủi tốt hơn nhỉ. Tuy rằng thân thể Edward có chút lạnh, nhưng trong thời tiết này mà ôm anh cũng khá thoải mái. Ellen ôm lấy cơ thể lạnh giá của Edward, lặng lẽ suy nghĩ.

Khác với sự trì độn của Ellen, sự thay đổi trong tâm lý của Edward rất mãnh liệt. Anh ngạc nhiên nhìn Ellen đang ôm chặt lấy mình, cảm thấy bối rối trước hành động của người kia. Tuy nhiên, nhiệt độ cơ thể của Ellen từng chút một sưởi ấm cơ thể anh, cho dù cách lớp quần áo nhưng vẫn cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp từ làn da của Ellen. Đó là hơi ấm làm người khác cảm thấy mê luyến, một khi đã tiếp xúc liền chỉ muốn chiếm làm của riêng.

Có lẽ bởi vì đã lâu rồi anh không còn cảm nhận được hơi ấm như vậy. Edward thầm nghĩ, nhưng lại vì những suy nghĩ khi nãy của mình mà lo lắng. Có điều nếu là Ellen, anh tin rằng đối phương vẫn sẽ chấp nhận mình sau khi biết được sự thật...

Edward chậm rãi đưa tay ôm lại Ellen, nhưng vào lúc này, cửa phòng bên cạnh bọn họ bị mở ra.

"Hai cậu học sinh này, nói chuyện yêu đương gì đó thì để sau giờ học đi. Bây giờ có thể vào lớp trước được không?" Thầy giáo già khẽ ho hai tiếng, có chút xấu hổ.

Edward nhẹ nhàng kéo Ellen ra, nhân lúc cậu còn chưa kịp phản ứng liền kéo cậu vào phòng học, vừa đi vừa nói với giáo viên: "Xin lỗi, bọn em vào lớp liền đây."

Ellen ngơ ngác gật đầu và để Edward kéo mình đi. Sau khi ngồi cạnh Edward, cậu liếc nhìn anh. Sau đó cậu tựa hồ cảm giác được tâm tình đối phương có chút thay đổi, không còn vẻ chán nản như nãy nữa. Ellen cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mà, dùng cái ôm mới có thể khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn thì hiệu suất cũng quá tệ rồi.

Chẳng lẽ cậu cần tiếp xúc thân mật hơn mới có thể làm cho tâm trạng của anh có chuyển biến lớn? Điều này làm khó cậu quá rồi! Ellen lắc đầu, có lẽ Edward thật sự cần được an ủi nên mới như vậy thôi.

Bây giờ phải tập trung nghe giảng, sau đó cố gắng làm nghiên cứu !

Thời khóa biểu ngày hôm nay cũng kết thúc, học sinh đều rời khỏi lớp và chuẩn bị về nhà.

Edward nhìn Ellen đang dọn dẹp, do dự một lúc mới đề nghị: "Ellen, đi bộ về sẽ tốn nhiều thời gian, anh đưa em về nhà nhé."

[EDITED -Twilight ĐM/Đồng Nhân]- Kế Hoạch Nghiên Cứu Của EllenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ