Chương 19: Cô ấy tự sát

392 12 0
                                    

Hansa cố ý đưa thực đơn cho Becca gọi món. Becca thầm nghĩ Hansa vừa mới khỏe lại nên chọn món tẩm bổ một chút, vì thế các món đa số là bò và gan, vừa hay những món này Sam ăn được.

Sam biết ý của Becca nên hơi nhíu mày, Hansa thì thỏa mãn với ý định của mình. Khi món ăn được đem  ra, Hansa lên tiếng.

"Becca, cô không biết là Freen không thích ăn gan sao?"

Becca tròn mắt nhìn Sam, quả thật nàng không biết, không phải ở nhà cô vẫn hay ăn sao, có lần nàng không ăn được gan, cô ăn luôn phần của nàng, tại sao lại có thể không ăn được?

Sam hơi cau mày đưa tay lấy thực đơn gọi thêm vài món. Hành động đó khiến Becca hơi hụt hẫng. Sam ân cần nói với Becca:

"Mấy món này em ăn không được, chị gọi món khác cho em rồi. Đâu cần phải gọi cho chị nhiều như thế?"

Hansa thoáng ngạc nhiên.

Sau khi ra về, Becca mới lên tiếng hỏi Sam về vấn đề cô không ăn được gan là sao? Cô thành thật kể.

"Vốn là chị không thích, nhưng Hansa rất thích. Từ khi cô ấy đi, chị đã tích cực tập ăn những món cô ấy thích."

Nghe những lời này, Becca rõ là có khó chịu, cô vì Hansa mà cố làm điều mình không thích như thế, chứng tỏ cô ấy rất có vị trí trong lòng cô.

Sam choàng tay qua eo Becca, ôm nàng vào lòng, tựa cằm vào vai nàng, thủ thỉ: "Chẳng phải em từng nói, ai cũng có mối tình đau thương trong quá khứ, em không để tâm, em sẽ xoa dịu đi nỗi đau ấy, cùng chị xây dựng tương lai sao?"

Đúng là như vậy. Nhưng với sự hiện diện rõ ràng bằng xương bằng thịt của Hansa, thật sự có khó chịu. Becca không nghĩ đến nữa, chẳng phải là Sam đã ở bên mình, giọng điệu bây giờ là đang xuống nước với mình hay sao?

"Freen Sarocha, em tha cho chị lần này đó."

Sam xoay người, đặt Becca nằm dưới thân mình, trong ánh sáng mờ ảo quỷ dị của chiếc đèn ngủ, cô cười ranh mãnh nói: "Còn chị, đêm nay sẽ không tha cho em đâu."

Sam vừa định cúi xuống hôn thì Becca nhanh đặt tay lên che miệng mình lại: "Chị có bản lĩnh đó sao?"

Sam cù lét làm Becca cười khúc khích xin tha.

"Bây giờ cho em chọn, tha cái này thì bù cái khác."

Becca lì lợm phản đối: "Chị là đồ vô sỉ, ức hiếp kẻ yếu!"

Thấy Becca vẫn cứng miệng, Sam không buông tha, nàng đành hòa hoãn chịu thua: "Rồi rồi em thua, đại nhân xin hãy tha mạng."

Sam dừng tay cho Becca lấy lại nhịp thở, sau đó thì toàn thân cô bị thân hình quyến rũ của ai kia phủ lên.

Cô cúi xuống hôn triền miên vừa dứt thì chuông điện thoại reo lên, Sam mặc kệ, cô khéo léo cởi chiếc áo ngủ mỏng tanh của Becca ra, chuông điện thoại vừa tắt lại tiếp tục reo, Becca đẩy Sam ra: "Chị nghe thử là ai."

Sam quyến luyến không muốn rời đành bò dậy vương tay đến tủ đầu giường lấy điện thoại, là số của Haver, cô thở dài vì sắp bị phiền đến chết, do dự một lát, cô tắt máy.

Chiếc hoa tai bị đánh cắpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ