Du Lượng, Hồng Hà, Thời Quang ba người chiếm thật lớn ưu thế chiến thắng cúp Bắc Đẩu một người kỳ ; sau đó, Du Lượng và Thời Quang lại cùng nhau thắng được cúp Bắc Đẩu song người tái. Qua nhiều năm, Trung Quốc một lần nữa đem quán quân cúp Bắc Đẩu mang về. Trong lúc nhất thời, muôn vàn tuyên truyền cùng tán dương ba người thiếu niên một cách rợp trời kín đất, ba người xem như tiếng vang vô lượng.
Hồng Hà là đệ tử của Lâm Lệ, Du Lượng lại là con trai của vô địch thế giới Du Hiểu Dương, hai người đều có tiếng vang trong danh môn ; chỉ có Thời Quang vừa không có sư phụ, lại không có gia truyền , chính là chân chân chính chính dựa vào thực lực của chính mình mà vào đội tuyển Quốc Thanh. Vì lẽ đó , truyền thông trắng trợn tuyên dương thiên phú của Thời Quang ; không những thế cũng có không ít người đưa mắt tìm đến đạo trường Dịch Giang Hồ.
Không nói đến những cái khác, chỉ riêng đạo trường Dịch Giang Hồ đã nuôi ra hai cái vô địch thế giới, liền làm vô số thiếu niên trông mong. Hơn nữa, vì Thời Quang không có sư phụ, Dịch Giang Hồ liền trở thành sư môn của Thời Quang, bởi vậy Đại lão sư cùng Ban lão sư ở giới giáo dục cờ vây danh tiếng vang xa. Hai vị lão sư này, nhờ phúc của Thời Quang liền biến thành miếng bánh ngon của truyền thông, danh sư trong mắt mọi người, số lượng người báo danh Dịch Giang Hồ ngày càng liên tục tăng lên.
Nhờ Phương Tự dẫn dắt, 3 ngôi sao mới của giới cờ vây thoát khỏi các loại đạn pháo của truyền thông, ngồi lên xe của Bạch Xuyên lão sư, mấy người đều kiệt sức chạy đến giới chuyên môn của cờ vây đang vì ba người mà tổ chức tiệc mừng thành công.
Trên xe, Thời Quang đem đầu dựa vào ghế ngồi chợp mắt.
Hồng Hà nhìn Thời Quang một chút, giống như là muốn nói gì, cuối cùng vẫn là ngậm miệng lại, trùng hợp Du Lượng cũng lắc đầu một cái.
Khi xuống xe, Hồng Hà vẫn không nhịn được nựng nựng mặt Thời Quang :" Thời trưởng lão, ngài có thể cao hứng một chút không? Chúng ta chính là mang giải vô địch thế giới về nha, bộ dáng này của cậu người khác không biết còn tưởng rằng chúng ta bị đánh bại trở về đấy".
Thời Quang cười cười :" Em rất cao hứng nha".
Du Lượng kéo cánh tay đang làm loạn của Hồng Hà xuống :" Đi thôi, chúng ta vào".
Bạch Xuyên không biết chuyện gì sảy ra giữa ba người liền hỏi :" Các người ở Hàn Quốc sảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Thời Quang lại rầu rĩ không vui?"
Phương Tự thở dài :" Không phải từ lúc Thời Quang bắt đầu hạ cờ một lần nữa liền không thể nào nở nụ cười sao? Em xem hẳn là trưởng thành rồi đi".
Bạch Xuyên trợn trắng mắt :" Cậu nói cái này gọi là trưởng thành? Rõ ràng là tâm bệnh của Thời Quang chưa hết, haiz, Thời Quang trước đây chính là một đứa trẻ thích cười, thế nhưng hiện tại đột nhiên luôn trầm mặc".
Phương Tự vỗ vỗ vai Bạch Xuyên :" Tâm bệnh khó chữa, từ từ thôi, đi đi, chúng ta cũng đi vào".
Tại phòng khách của buổi tiệc, nếu nói là tiệc chúc mừng, không bằng nói là tiệc giao lưu hữu nghị giới cờ vây. Mấy vị Kỳ đàn đại lão ngồi cùng một chỗ tán gẫu nói giỡn, thanh niên lại tụ tập ở một nơi nào đó huyên thuyên, lập mục tiêu mới , toàn bộ bữa tiệc đều vui vẻ náo nhiệt.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chứng Minh Sự Tồn Tại Của Anh
Fanfiction[ Trans ] Chứng Minh Sự Tồn Tại của Ngươi _ thânzhiyishou Sau khi cúp Bắc Đẩu kết thúc, Thời Quang, Hồng Hà , Du Lượng thắng lợi trở về nước. Tất cả mọi người đều mở tiệc chúc mừng 3 người họ. Tuy nhiên trong bữa tiệc, một sự cố sảy ra. Có một màn...