[ Tằng Chí Minh thảm bại không thể nghi ngờ, cửa hàng mới này cũng không khả năng hoạt động được, Thời Quang cùng Chử Doanh tiêu sái rời đi. Tại cửa, Chử Doanh chú ý tới xoa tay người phục vụ.
"Tiểu Quang, em xem hai người kia."
Thời Quang biết vậy nên không ổn, "Xong, bị nhìn chằm chằm ."
Chử Doanh nói: "Nơi đây không thích hợp ở lâu, Tiểu Quang, chạy mau!"
"Trử..." Thời Quang tên còn không gọi xong, Chử Doanh đã biến mất .
Thời Quang cố gắng đi thật nhanh, nghe được phía sau truyền đến tiếng hỏi thăm cùng với tiếng bước chân đuổi theo, Thời Quang rốt cục không thể lại làm bộ bình tĩnh , vắt chân lên cổ chạy. ]
Nhìn Thời Quang bị Hứa Hậu đuổi tới, Chu Đại Dũng đặc biệt ghét bỏ, "Cậu làm sao liền Hứa Hậu đều không chạy nổi? Thể chất này, vừa nhìn là biết thiếu hụt rèn luyện ."
Hồng Hà nói: "Vẫn là thần tượng chạy trốn nhanh."
Thời Quang tức giận, "Anh ấy cần chạy sao? Anh ấy căn bản không cần chạy, chơi biến mất là được."
Hồng Hà lắc đầu, "Là tôi không đúng."
Thời Quang còn tưởng rằng hắn lương tâm phát hiện , "U, ngài Hồng thiếu hiệp cũng có lúc không đúng sao?."
Hồng Hà nói: "Lần trước tôi nói cậu chạy bộ cũng giống như Chử Doanh. Tôi nói rồi, thần tượng làm sao có khả năng chạy trốn khôi hài như vậy đây."
Thời Quang mặt đều sắp co giật , "Đó là sinh tử tốc độ."
Hứa Hậu nói: "Kết quả vẫn bị anh đuổi theo , xem ra, anh quả nhiên không phải mập giả tạo, đó là bắp thịt."
Thời Quang mộc mặt nói: " Dịch Giang Hồ sư huynh, nam nhân lập chí muốn đánh bại Du Hiểu Dương, họ Hứa tên 'dày' tự mập."
Nhìn thấy tầm mắt của Du Hiểu Dương cùng Phương Tự đưa tới, Hứa Hậu cũng không kịp nhớ Thời Quang trêu ghẹo, vội vã cười ha hả, "Tiểu tử này nói hưu nói vượn đây."
Thời Quang chuyển con ngươi, "Thật sao? Sư huynh, em làm người đến trực diện mình trung nhị hung hăng quá khứ."
Hứa Hậu: "Em không muốn tiền lương sao ?"
"- Anh nếu như khất nợ tiền lương, em sẽ xin trọng tài hoặc là khởi tố anh."
Hứa Hậu: "..."
Bạch Xuyên nghi hoặc, "Chử Doanh vừa không có thực thể, người khác cũng đều không nhìn thấy cậu ấy, cậu ấy chạy cái gì?"
Cướp đáp chính là Nhạc Trí, "Đại khái là không nỡ nhìn thấy Thời Quang bị đánh đến sưng mặt sưng mũi đi."
Thời Quang: "Tôi cám ơn cậu."
[ Hứa Hậu mời Thời Quang ăn cơm, nhân cơ hội thêm cậu vào đội cành oliu. ]
Chu Đại Dũng nhìn Hứa Hậu mèo khen mèo dài đuôi cảm thấy cay con mắt, "Thương mại tự thổi, quả nhiên không phụ Hứa Hậu danh tự này, da mặt xác thực dày."
Phương Tự ghen tức , "Vậy mà đã đem Thời Quang củng tới tay ?"
Bạch Xuyên đối với hắn mỉm cười nói: "Người khác thêm Thời Quang là có miệng là được, mà cậu vừa vặn ngược lại, không có miệng liền chính xác."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chứng Minh Sự Tồn Tại Của Anh
Fanfiction[ Trans ] Chứng Minh Sự Tồn Tại của Ngươi _ thânzhiyishou Sau khi cúp Bắc Đẩu kết thúc, Thời Quang, Hồng Hà , Du Lượng thắng lợi trở về nước. Tất cả mọi người đều mở tiệc chúc mừng 3 người họ. Tuy nhiên trong bữa tiệc, một sự cố sảy ra. Có một màn...