Chương 5

1.2K 137 1
                                    

Han Wang-ho vừa về trụ sở thì đã thấy Choi Hyeon-joon vội vàng chạy ra, cậu nhóc dường như vô cùng hoảng hốt, đầu tóc rối bù, hốc mắt còn đỏ bừng nữa, nhìn qua là biết cậu ta vừa khóc một trận.

Han Wang-ho lập tức bị bộ dạng này của Choi Hyeon-joon dọa sợ: "Sao vậy Hyeon-joon?"

Choi Hyeon-joon tủi thân mím môi, cậu nhóc nhanh chóng kéo anh vào trong phòng anh rồi đóng cửa lại, xong rồi vội vàng kéo anh ngồi lên giường, giống một con gấu nhỏ ôm chặt lấy anh, Choi Hyeon-joon bật khóc cáo trạng: "Sao anh nói sẽ ở cùng em mà lại chạy đi kí hợp đồng với KT chứ, anh không cần em nữa rồi sao?"

Han Wang-ho: "..."

Anh? Kí hợp đồng với KT?

Chuyện gì vậy?

Han Wang-ho bị Choi Hyeon-joon nói đến ngốc, nhưng thật nhanh anh đã bị tiếng khóc của cậu đánh thức, Han Wang-ho chợt nhớ đến mấy tin đồn mùa chuyển nhượng, có rất nhiều người đồn anh sẽ đến KT, còn về phía Choi Hyeon-joon, cậu nhóc đã kí lại hợp đồng với Gen.G từ hôm qua rồi.

"Hyeon-joon à.", Han Wang-ho dở khóc dở cười vỗ lên lưng người đang ôm mình, nhưng Choi Hyeon-joon ôm anh rất chặt, giống như chỉ cần cậu nhóc thả ra thì Han Wang-ho sẽ chạy mất vậy.

"Hyeon-joon."

Han Wang-ho lại gọi tiếp, đến lần thứ ba mới gọi được Choi Hyeon-joon ngẩng đầu lên, mặt trời nhỏ của anh khi khóc cũng thật dễ thương, Han Wang-ho phì cười: "Anh đâu có đến KT đâu."

Choi Hyeon-joon ngốc ngốc nghiêng đầu, cậu nhóc mím môi ngăn cho bản thân không khóc nữa, nhưng nước mắt cứ như được đà rơi xuống thấm ướt gương mặt mặt trời nhỏ.

Han Wang-ho chớp chớp mắt, anh nghe Choi Hyeon-joon tủi thân nói: "Nhưng... hôm nay anh đi đâu vậy?"

"Jae-hyuk lên máy bay rồi.", Han Wang-ho cười đáp: "Anh tiễn cậu ấy đi."

"Vậy..."

"Em ở đâu thì anh ở đó.", Han Wang-ho chặn lại lời chuẩn bị phát ra từ miệng Choi Hyeon-joon, mặt đối phương càng nhăn hơn, sau một lúc thì bật khóc thành tiếng.

Han Wang-ho dở khóc dở cười, không biết làm cách nào để dỗ mặt trời nhỏ của anh, cuối cùng chỉ còn biết không ngừng gọi tên cậu nhóc vừa xoa lưng cho cậu.

Vật nhỏ cứ như vậy chui vào hõm vai anh trai khóc, ôm anh trai bình ổn lại cõi lòng tràn đầy bất an của mình.

Choi Hyeon-joon không muốn phải tách anh trai ra dù chỉ một chút, vui cũng được, buồn cũng vậy, chỉ cần anh trai ở bên cậu là được rồi.

Trùng hợp, Han Wang-ho cũng không muốn rời xa mặt trời nhỏ.

Bọn họ chào đón hai thành viên mới, hai đứa nhỏ dễ thương vô cùng, rất nhanh đã hòa hợp được với nhau.

Lại một năm nữa đón nhận vô số thành công và thất bại, cuối cùng rời đi trong tiếc nuối cùng thất vọng.

Ngày thất bại ấy, Choi Hyeon-joon không tìm thấy Han Wang-ho, cậu nhóc sau khi lau nước mắt đã chạy hết phòng nghỉ lẫn hành lang rồi sân thượng, cuối cùng vẫn chẳng tìm được bóng dáng anh trai của cậu cả.

[Donut] Xoay người chạy về phía emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ