Chương 20

1K 130 8
                                    

Tác giả:DreamyWilliam
_____________

"Đương một cái như vậy sợ đau người đột nhiên đã không có cảm giác đau khi, kia đại khái là thượng đế đang nói cho hắn, ngươi nên đi chết."

_____(1)_____

Cuối cùng nhóm đi chơi lễ hội bị chia ra thành như này.

Dưới sự thúc ép của Emma, Mikey bị tách ra khỏi Takemichi, đẩy qua cho Draken tự xử lý, Emma cũng không làm phiền hai người, cô vẫy tay chào cả hai rồi kéo cả Mikey và Draken đi ra chỗ khác, nhường chỗ cho Takemichi và Hinata ở riêng với nhau.

Nhưng thật ra cũng không riêng lắm.

Hinata đi phía trước vui vẻ cùng Takemichi dắt tay nhau, cô nhìn quanh khắp mọi nơi, tìm kiếm một cái gì đó để hai người chơi hoặc ăn uống, Takemichi thì để yên đó cho cô dắt đi, nhưng mồ hôi lạnh vẫn chảy đầy trán.

Lý do cũng đơn giản lắm, Kisaki đi ở đằng sau đang liếc hai người rớt hết cả mắt.

Umi che miệng cười khà khà, lâu lâu còn khều khều Kisaki mấy cái, vui vẻ chọc tức:"Bọn họ đẹp đôi quá đúng không hả đầu não-kun?"

"Câm mõm mày lại đi đồ vợ bé."

"Ái chà, đầu não-kun ghen ăn tức ở hả? Không được nắm tay người ta nên bực đúng không?"

"Mày chán sống rồi hả con đầu vàng này!"

Hoshino Umi dù mới gia nhập nhóm được vài ngày nhưng với bản tính hướng ngoại, cô thích nghi cực kì nhanh, sẵn sàng mở mồm cà khịa bất kì ai cô muốn.

Kisaki sáng nay nhận ra Takemichi có dấu hiệu bất thường thì gọi cho Umi, Umi nghe tin liền phấn khởi lên đồ chuẩn bị đi 'đánh ghen', cô ăn mặc lồng lộn, phải nói là đi đến đâu thu hút ánh nhìn đến đó, làm Kisaki đi cạnh cô cũng bị chú ý lây.

Lần thứ N+1 bị một người xa lạ nào đó trên đường cố ý đụng trúng, Kisaki tức mà không biết nói gì, Umi đi cạnh cậu làm người xung quanh nghĩ hai người là một cặp, thế cho nên từ đầu đoạn đường đến giờ Kisaki toàn bị những ánh nhìn 'ghen tị' nhắm vào, phải nói là khó chịu vô cùng.

Umi có biết không? Biết chứ, biết rõ luôn, nhưng cô thì lại thích nhìn Kisaki khó chịu, nên càng cố tình thu hút ánh nhìn, ai biểu cái tên này ngày gặp đầu tên đã lườm cô kia chứ, cô ghét nên cô trả thù, là con gái nên vậy đấy, ai cay thì cay đi chứ cô éo quan tâm đâu.

Đi trên đường mà cứ có âm binh tỏa nhiệt ở đằng sau làm Takemichi không được thoải mái một tẹo nào, Hinata cũng nhận ra Takemichi không được vui, cô nhẹ nhàng cọ đầu lên vai cậu, nhỏ giọng, nói:"Nếu anh thấy không thích thì chúng ta cũng có thể đi về, dù sao..."

"Không không, từ từ, không phải anh không thích..nói sao ta, ừm..hay hai đứa mình chơi bắn súng được không? Anh lấy quà cho em, nhé?" Takemichi ngay lập tức giải thích, cậu chỉ vào một giang hàng gần đó, cười ha hả hỏi ý Hinata.

Hinata khẽ gật đầu, nhận được tín hiệu đồng ý nên Takemichi xắn tay áo lên, trả tiền rồi cầm súng bắt đầu ngắm bắn.

Lần thử đầu tiên, giải khuyến khích (bịch khăn giấy ướt).

Lần thử thứ hai, giải khuyến khích.

 [AllTakemichi] Một Lũ ĐiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ