Hôm nay là thứ bảy, dự định học xong sẽ đưa bé cún nhà mình đi mua một vài thứ, ngài mai sẽ mở một bữa tiệc nhỏ ở nhà. Ba người cùng cô giúp việc ăn chơi một buổi. Nghe vui nhỉ?
Đang còn tung tăng tay trong tay với Minjeong, cô phát hiện có một cô gái cao ráo với mái tóc nâu xõa xuống vai, đang trước cổng giơ tay cao, miệng còn gọi cô. Vội nắm tay nàng chạy nhanh đến đó, vẻ mặt của cô lại thêm vui vì người đó.
- Jimin unnie !!
- Aeri, waaa lâu rồi mới gặp lại tiểu thư đó nha. - Cô vui vẻ nhìn người đối diện, vô tình Aeri tặng một nụ hôn vào má khiến cô sững người nhưng mau chóng trở lại bình thường.
Việc cô em gái đã lâu không gặp đột nhiên về nước khiến cô vui vẻ vô cùng. Vậy là ngày mai buổi tiệc sẽ có thêm một người nữa. Càng nghĩ cô càng thấy vui.
Chỉ tội cho Minjeong nãy giờ, không biết cô gái trước mặt này là ai mà khiến tâm trạng cô trở nên vui vẻ như vậy. Lại thấy một màn hôn hít mất kiểm soát trước mặt nàng, chân mày nhanh chóng nhíu lại.
- Jimin, em có hẹn với bạn, xin phép. - Nàng nói một câu rồi hậm hực bỏ đi. Trong lòng bây giờ, vô cùng khó chịu, vì cô gái đó hôn Jimin sao?
Tại sao lại để im cho người ta hôn vậy chứ?
Người con gái đó là ai đối với cô? Người yêu sao? Không đúng...rõ ràng cô nói là đang đợi nàng mà...hay chỉ là lời nói bông đùa của cô thôi...
Khi nãy cô còn gọi người ta là tiểu thư, chắc gia đình người ta giàu lắm. Rõ là môn đăng hộ đối như vậy mà. Càng suy nghĩ về gia thế nàng càng buồn hơn, nước mắt vì uất ức nãy giờ cũng không kìm được mà chảy xuống.
Đi bộ lang thang nãy giờ trời cũng tối, đường này là đường trở về nhà của dì đây mà. Đi nãy giờ thì chân có chút mỏi, nên giờ nàng đi về nhà.
Đường đi ngày càng tối, xung quanh hai bên là cây cối, lại chẳng có đèn đường. Lúc trước đi về chỉ có chút ánh sáng le lói từ cái đèn xe cũng đã làm nàng nổi da gà, giờ thì không có đèn, điện thoại thì hết pin. Thật là bế tắc mà.
Đi được một lúc thì nàng phát hiện phía trước có bóng dáng của ai đó, đi đứng siêu siêu quẹo quẹo. Cái bóng đó ngày càng tiến gần nàng hơn, là nam nhân. Hắn không được tỉnh táo do chất cồn nên đi đứng có phần hơi mất kiểm soát.
- Em gái, sao lại khóc...ức...một mình ở đây? Có muốn vui...ức...vui vẻ lại không? - Hắn vừa nói vừa bước lại gần nàng, tay vịnh chặt lấy hai bả vai không cho nàng chống cự.
- Chú...chú bỏ con ra...- Nàng thút thít nói, giọng nghẹn lại vì sợ.
- Ể, sao lại xưng chú...ức. Phải là anh chứ, ngoan...sẽ sướng. - Hắn buông ra câu dụ dỗ. Bàn tay lần mò đến cúc áo nàng, một, hai, rồi ba cái được mở ra. Nội y thoát ẩn thoát hiện bên trong nàng làm thú tính thú tính trong người hắn rạo rực hơn bao giờ hết.
- Con...con không muốn...Jimin...Jimin cứu em. - Minjeong lúc này hoảng loạn vô cùng, tay chân giãy giụa nhất quyết không cho hắn động vào người, miệng la lên tên người mình đang nghĩ lúc này nhưng có vẻ vô vọng rồi sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô Ơi ?
FanfictionEm biết cô yêu em, nhưng cô ơi...tình cảm cô trò làm sao có thể? ----- Original from: @embenaylacuatui 🏅 #1 aeri #3 winrina