Chương 8

307 41 0
                                    

Thẩm Tại Luân gánh thùng nước, bước đi so với Ngụy Hạ và Trương Thụy Thanh còn nhanh hơn. Trương Thụy Thanh cùng Ngụy Hạ xách một thùng nước còn chưa về tới, Thẩm Tại Luân đã gánh thùng không quay lại rồi.


"Em đi gánh nước về cho, hai người đi lấy nước đi." Thẩm Tại Luân bỏ thùng không xuống, nói.

Ngụy Hạ lập tức hoan hô, bỏ thùng nước trong tay xuống, thổi thổi bàn tay của mình, rên rỉ là đau chết được.


"Em có mệt lắm không?" Trương Thụy Thanh hỏi.

Thẩm Tại Luân lắc đầu: "Không đâu, vẫn còn nhẹ lắm, hai người đi đi."

Thẩm Tại Luân mang nước về, lại quay đầu, đến đón hai người Ngụy Hạ và Trương Thụy Thanh đang đi được nửa đường.

Một đoàn người bận bận rộn rộn, rất nhanh đã hoàn thành nhiệm vụ, cùng nhau ngồi xuống bàn dài để ăn bữa cơm đơn giản.

Mọi người bắt đầu nói tới nhiệm vụ đúng là không dễ dàng.

Vài người mới nói họ vì một bao gạo, vừa nhảy múa vừa hát hò vừa b-box, Giang Thần Hy nói bọn họ vì một nhóm lửa bằng củi, mặt mũi đều bị khói hun cho đen thui, còn bị sặc khói mà ho một trần.

Ngụy Hạ nói: "Chúng tôi còn khó khăn hơn, phải gánh nước ở đầu thôn về tới đây. Hai thùng nước lớn, căn bản là gánh không nổi, may nhờ Tại Luân, làm nổi cái việc nhà nông này, gánh nước mà đi như bay."

Thẩm Tại Luân nói chuyện không có lanh lợi như vậy, nhưng cậu cũng không phải đồ ngốc, một lần hai lần, cũng nhận ra là Ngụy Hạ bề ngoài giống như đang khen cậu, thực tế là trong lời nói có ý khác.

Giang Thần Hy là một ngốc bạch ngọt, chưa nghe ra âm dương quái khí trong lời nói Ngụy Hạ, cảm thán nói: "Woah... Thẩm Tại Luân cậu lợi hại quá! Thùng nước đó rất nặng a."

Ngụy Hạ nhìn thấy có người tiếp lời, liền hỏi tiếp: "Thẩm Tại Luân, có cậu phải ở nhà đã làm quen loại chuyện này không? Tôi chỉ gánh có một phút, vai liền bị tróc da, đau quá là đau."

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Thẩm Tại Luân, đa số hoặc nhiều hoặc ít đều có tính hớn hở nhìn người khác gặp nạn.

Bọn họ đều là những tiểu minh tinh từ cuộc thi tuyển chọn tài năng, mặc dù có thể ra mắt, cũng phải ký những hợp đồng không công bằng với các công ty. Mỗi một người vì tiến lên phía trước mà tranh nhau đầu rơi máu chảy, đột nhiên có một người không có gì nổi bật bám được lên cây đại thụ ảnh đế, lên như diều gặp gió, một đêm bạo hồng.


Là người, ai cũng có chút lòng đố kỵ.


Dựa vào cái gì lại là cậu ta?


Danh tiếng của cậu ta không bằng tôi, nhân khí lúc đó của cậu ta cũng không bằng tôi, dựa vào cái gì hiện tại lại một đêm bạo hồng?

CV | HOT SEARCH DỰ ĐỊNH | HEEJAKENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ