[AlbieHasui] Sandwich 1 Bảng Anh và Bento 10 Yên Nhật. (1)

1.1K 54 12
                                    

(AU Cấp 3 quốc tế thanh xuân vườn trường siu đáng iu)

Cau: Có chút OOC, Albie trong này biết nấu ăn đó nha!!

Sum: Đã từng nghe mượn đồ ăn tỏ tình chưa? Nếu chưa thì giờ có rồi đó ;D

——————
Căn tin trường - phòng âm trá hình của những "tay nghệ sĩ không chuyên", khu biểu diễn nổi tiếng của những "ca sĩ bụi" và hơn hết, là nơi tụ tập, ăn uống của học sinh.

Nói đến chuyện căn tin là phòng âm trá hình thì phải nhắc ngay đến một trong bảy kì quan bí ẩn của ngôi trường này - tiếng guitar giờ trưa.
    Những khi thanh âm vội vã của đám học sinh tan dần theo từng nhịp bước chân cũng là lúc tiếng guitar từ ai vang lên ấm và trầm đến lạ. Vài lúc người ta nghe tiếng đàn phát ra từ khoảng sân trước căn tin, lại có lúc bên ngoài hành lang, hay thậm chí cả phía nhà vệ sinh. Dù vậy, người ta chẳng hề biết tiếng đàn ấy là của ai, và tại sao nó chỉ ngân lên vào giờ—

CHOANG!!

Tạm gác chuyện đó qua một bên.

Hôm nay thì khỏi đi, cái nóc căn tin sắp bung cả ra vì âm lượng của trăm người bên trong rồi.

Mới vào năm nên căn tin đông hơn hẳn ngày thường. Học sinh tụ lại thành nhóm ngồi rải rác khắp hàng chục cái bàn, tán gẫu rôm rả đến náo nhiệt cả căn khu lớn.

    Hasui một bên tay cầm hộp bento, tay còn lại cầm chai sữa dâu mới mua chỗ máy bán hàng tự động nghiêm túc nhìn quanh. Cậu cẩn thận xem xét nét mặt từng người ngồi ở vài bàn còn trống. 

Trước mắt nếu muốn ngồi ăn trong yên bình thì buộc phải lên chiến lược cẩn thận. Trời đánh tránh bữa ăn. Hasui đã từng một lần xui rủi lỡ lựa phải chỗ ngồi gần cặp đôi đang xích mích, và do trở tay không kịp để di chuyển khỏi vùng drama, cậu đã ăn trọn đôi guốc của cô bạn gái khi cô đang cố phi nó vào mồm tên bạn trai lắm chuyện.

Nói thì dễ, giữa cái căn tin náo nhiệt có phần hỗn loạn này, khả năng tìm được chỗ ăn phù hợp là rất ít. Đôi chỗ chưa ai ngồi sẽ thấy người thì cau có, nhìn có vẻ kén bạn, mà người thì tươi quá, trông như sẽ hỏi rất nhiều chuyện cá nhân.

    Hasui thở dài, cỡ này thì chỉ còn sân thượng là vắng người nhất. Cơ mà nơi đó là nơi dành cho trai alimi hay sói đầu đàn cô độc chứ không phải dành cho ai như cậu.

    Nhìn thêm một lần nữa, cậu để ý một bàn đằng xa khá trống, ở đó chỉ có duy nhất một người. À, cậu chàng đó, cái cậu mặt u ám trưa nào cũng mang đủ loại sandwich đến ăn thì phải. Hasui có nghe đàn chị Muguet kể có cậu như thế hay loanh quanh ở tiệm bánh chị làm thêm, mà tình cờ lại gặp ngay trong trường.

"Trông thế thôi chứ ẻm ấm áp lắm." Muguet nheo mắt cười.

    Hasui gật gù như hiểu ý. Có lẽ cậu chàng thuộc kiểu người ngoài lạnh trong nóng, khá giống anh "tên gấu thối người Nga" mà Aiden thi thoảng huyên thuyên về.

"À, còn làm sandwich rất ngon nữa đó. Lần đầu Albie và chị gặp nhau là lần chị cho cậu ta mượn một cái ô hôm trời mưa. Lúc đó trông cậu chàng có vẻ vội, dù vậy nhưng vẫn cố ngoái đầu lại gật một cái thay cho lời cảm ơn. Mà bất ngờ hơn nữa là ngay ngày hôm sau, cậu ta đem tặng chị một cái sandwich, nói là tự làm, rồi chạy biến đi mất."

[Rekkyou Sensen oneshots] No shit sherlock!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ