Chương XVI

162 21 1
                                    

"Seishu, mày quyết định đi!"_Sanzu

Thấy em có vẻ hơi ngơ ngẩn, nó đành buông lời thúc giục "Mày quyết định đi, Seishu. Nếu mày đồng ý, tao sẽ xem bộ phim này, còn nếu không, chúng ta sẽ xem bộ phim khác"

Haruka nghe baba nó nói vậy, liền chuyển ánh mắt nài nỉ từ Sanzu sang Seishu, trong phút chốc, trái tim em dường như tan chảy trước gương mặt của con bé, môi nó đang mím chặt lại, mắt hơi ngân ngấn lệ khiến em không cầm nổi lòng mình liền thốt lên " Cho con bé xem đi, Sanzu! Cho nhé?"

Sanzu bình thường hơi nhây nhưng lúc dạy con, nó luôn nghiêm túc, nó cũng là một người nói là giữ lấy lời nên buổi tối hôm đó cả đám xem phim khá vui, chỉ trừ Seishu, từ đầu đến cuối em chỉ lẳng lặng quan sát mọi thứ xung quanh mình, rồi chìm vào dòng kí ức như mây đang trôi trong tâm trí mình.

Đôi lúc em sẽ bật ra tiếng cười nho nhỏ chỉ để đủ cho bản thân mình nghe thấy, đôi lúc lại tự hỏi tại sao bộ phim đầu tiên cùng gã xem lại là phim kinh dị, rồi dành cả buổi tối hôm đó chỉ để nhớ về gã. Em chẳng thể hòa nhập được với mọi người xung quanh nên tự cảm thấy bản thân kiệm lời đi hẳn.

Đồng hồ điểm đúng 11 giờ thì bộ phim kết thúc, rồi mọi thứ lại trở nên êm đềm. Ai cũng về phòng mình. Nếu như mọi khi, chỉ cần nằm xuống giường em liền bị cơn buồn ngủ đánh gục. Nhưng có lẽ, hôm nay là ngoại lệ.

Nằm trằn trọc suốt 1 giờ mà chẳng thể nào chợp mắt. Cuối cùng, khi không thể chịu nổi được nữa, em đành đi xuống tìm một ít sữa nóng.

Bầu không khí ngoài phòng ngủ khá lạnh, bù lại ánh trăng rất sáng, nó giúp em dễ dàng đi trong đêm hơn. Em vịn tay cầu thang mà men theo về phía trọng lực đi xuống. Đột nhiên, em nghe thấy tiếng nói của Chifuyu vọng ra từ bếp, ngoài ra còn có cả giọng của Mikey và Sanzu.

"Mày có thấy hôm nay nó hơi lạ không, ý tao là Seishu ấy?"

Nghe thấy tên mình,tim em như muốn bóp nghẹt lại, cơ thể liền tự động áp chặt vào bức tường để nghe rõ hơn.

"Ừm, hôm nay nó cứ im lặng, bình thường nó đâu có như vậy?" Mikey phổ lời.

"Chắc tại nó lạ chỗ hả ta?"_Sanzu

"Không phải đâu"_ Chifuyu đang lấy hủ cacao trên đầu tủ, miệng nói tiếp: "Bộ tụi bây không thấy nó bị lạc lõng hả? Tao chơi thân với nó nên tao hiểu tính nó lắm. Tụi bây đứa nào cũng gác 'người đó' qua một bên, thậm chí Sanzu nó còn chấp nhận làm single dad. Nhưng Seishu, nó còn yêu Koko nhiều lắm, nên tạm thời không thể chấp nhận được" cậu vừa nói vừa lắc đầu, tỏ vẻ là người am hiểu lắm về em.

Dù cách một bức tường nhưng khi nghe Chifuyu nhắc đến tên KoKo, tim em vẫn hụt hẫng đi một nhịp.

Như linh tính mách bảo, Mikey hướng về phía cửa, đanh giọng hỏi: "Ai đấy?". Hai người kia dường như cũng cảm nhận được gì đó, liền thủ sẵn tư thế.

"Là tao" Em dần hé mở cánh cửa, để lộ ra khuôn mặt phờ phạc.

"Úi! Giờ này mày còn chưa ngủ hả? Không ngủ được à?" Cậu lo lắng hỏi.

|𝙻𝚊𝚜𝚝 𝙲𝚑𝚊𝚗𝚌𝚎|R18| KokoSei•Drakey • Bajifuyu|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ