"Chỗ này là chỗ nào thế không biết..."
Chigiri xoa nhẹ mái tóc dài bóng mượt của mình, chậm rãi bước đi trong không gian rộng lớn. Chỉ mới nãy thôi anh còn đang tập luyện ở tòa Anh, thế mà mới chớp mắt một cái thôi đã xuất hiện ở cái nơi tối om này rồi.
Đương lúc rối rắm nhất, một giọng nói quen thuộc vang lên xoa dịu đi một chút tâm tình bất ổn trong anh bấy giờ:
"Chigiri! Cậu cũng bị kéo tới đây hả?"
Là Reo. Và cả Nagi ngủ như chết trên lưng hắn nữa.
"Reo hả? Cậu với Nagi tới đây lâu chưa?"
"Lâu thì cũng không lâu lắm." - Reo cười. - "Tớ với Nagi đi nãy giờ mới thấy cậu thôi, mà kể cũng lạ, như thể tụi tớ đang đi trong một cái hành lang dài thật dài ấy, chẳng thấy điểm cuối đâu cả."
Cũng vì đi lâu quá mà Nagi gục luôn, nhõng nhẽo đòi Reo cõng đi.
Chigiri hiểu được tình hình liền gật đầu, có thêm người làm bạn đi chung cũng tốt, nhất là trong hoàn cảnh bản thân không biết tốt hay xấu như hiện tại. Cả ba đi thêm một đoạn nữa thì bắt gặp một cánh cửa lớn, trông khá giống mấy cánh cửa trong rạp chiếu phim.
"Tôi mở cửa đây."
Chigiri quyết đoán mở cánh cửa lạ ra. Trái với suy nghĩ rằng sẽ có thứ gì đó kinh dị nhảy xồ ra của anh, bên trong quả nhiên là một cái rạp chiếu phim khổng lồ, mấy hàng ghế được chia ra làm sáu khu, mà người ngồi ở đó chẳng ai khác ngoài mấy gương mặt quen thuộc ở Blue Lock cả.
"A! Chigiri, Reo, Nagi giờ mới tới hả?"
Bachira ngồi cùng hàng ghế Otoya và Lavinho thấy người quen bước liền hớn hở thấy rõ. Nhưng cậu vẫn thấy khó chịu không chịu được, sao tới giờ Isagi của cậu vẫn chưa có tới vậy!
Lướt qua cách xếp chỗ ngồi một lượt, Reo liền hiểu ngay là họ ngồi theo các tòa mà họ đã chọn. Chigiri đương nhiên cũng nhận ra điều đó, nhanh chân theo đôi bạn thân kia tới khu ghế của tòa Anh.
[Người xem đã đến đủ, chuẩn bị phát sóng trực tiếp.]
"Chờ chút, khoan đã, làm gì đã đủ đâu!"
Yukimiya là người phản ứng đầu tiên. Người đáng lẽ ra phải ở đây đầu tiên, ngay lúc này, Isagi Yoichi không hề có mặt. Không chỉ có chàng người mẫu mà hai người bạn cùng phòng còn lại của Isagi cũng lo lắng không kém, lỡ Isagi bị cái thứ tự xưng là hệ thống này làm hại hay gì thì sao!
[Xin yên tâm, ngài Isagi Yoichi hiện đang ở một không gian khác với các vị. Tất nhiên, rất an toàn.]
Dù còn bán tín bán nghi nhưng giờ có muốn cũng chẳng thể làm được gì ngoài cách tin lời đảm bảo từ thứ máy móc ấy. Thấy mọi người đã ổn định an tọa trên chỗ ngồi, hệ thống tiếp tục thông báo:
[Trước tiên tôi xin được phép phổ biến một vài điều tới các khán giả:
1. Nghiêm cấm có những hành vi bạo lực.
2. Thời gian ở thế giới thực được ngưng đọng nên các vị không cần lo lắng.
3. Đồ ăn thức uống là miễn phí, không cần phải ngại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allisagi] Vũ trụ rộng lớn
FanficIsagi ngơ ngác trước tình cảnh này. Có thể giải thích cho em biết vì sao lại có tới 12 mình khác ở đây được không?!