Chia tay

23 4 0
                                    

Thế trận nháy mắt đã đảo chiều.

Vô Lượng tức muốn nổ phổi,rõ ràng là bên mình ỷ đông hiếp yếu nhưng cuối cùng lại thành bên bị treo lên đánh.

"...Ta muốn chúng ta tạm thời ngừng lại,cứ như vậy là không tốt cho cả hai bên."Thấy bên mình càng lúc càng rơi vào thế bị động Vô Lượng nói

"Ồ,ý của Vô Lượng huynh là?"Người Qua Đường B nói

"Mỗi người chúng ta lùi một bước,ta sẽ không báo cáo về vụ việc này đồng thời đưa cho ngươi nhẫn chữ vật của 2 tên kia thế nào?Đánh nhau tiếp cả hai bên chỉ càng thêm bất lợi thôi"Vô Lượng giở giọng thương lượng.

"...Ta muốn thêm cả nhẫn chữ vật của ngươi nữa"Sau khi suy nghĩ một lúc Tiêu Nguyên nói

"Đừng có mà dồn nhau vào chân tường,điều đó chẳng tốt cho cả ba người chúng ta một chút nào"

"Chúng ta có thể giết ngươi ngay tại đây và lấy nó"Tiêu Nguyên cười gằn

"ĐƯỢC"Sau một hồi giằng co thì cuối cùng Vô Lượng cũng thỏa hiệp,dù sao với hắn vật chất cũng chỉ là vật ngoại thân,chết rồi cũng không mang đi được

Hắn vội tháo hai chiếc nhẫn chữ vật của 2 tên nằm dưới đất rồi ném cho Tiêu Nguyên.

Chiếc nhẫn uấn lượn một vòng đẹp mắt trên không trung.

Bỗng...

Hự! Vô Lượng phun ra một ngụm máu lớn.

"Ngươi...chúng ta...đã... thỏa thuận rồi cơ mà"Hắn chăm chăm nhìn người trước mắt mình

"Ồ?Chúng ta?Ta tưởng ngươi chỉ thảo luận với tên Tiêu Nguyên?"Người Qua Đường B nhìn hắn với ánh mắt nhìn thằng ngu

"Các ngươi...Không giảng...võ đức"Cứ như vậy Vô Lượng ngã xuống.

Chết không nhắm mắt.

"Đây là tiểu thuyết tu tiên

Ta đéo nói như vậy"

-Sun Tzu,The Art Of War-

Trở lại vấn đề chính.

Lúc này Người Qua Đường B quay lại mỉm cười nhìn Tiêu Nguyên

Dĩ nhiên là 2 bọn hắn đã truyền âm để đưa ra đối sách với tên này.

Việc để tên Vô Lượng đi chắc chắn là không được,mà nếu cùng hắn cá chết lưới rách thì ta cũng phải tổn hại đến 8 phần,nên hai bọn hắn đã đưa ra đối sách như sau

Đầu tiên,giả vờ thỏa hiệp với hắn

Bước hai,kì kèo,mặc cả để hắn tức giận mà mất tập trung

Bước ba,tìm cơ hội tung ra một đòn chí mạng

Phần còn lại là lịch sử

"Được rồi lão đệ,chúng ta đường ai nấy đi thôi,giữ gìn sức khỏe."Người qua đường b nói

"Ân,gặp được huynh chính là phúc ba đời của đệ"Tiêu Nguyên chắp tay

"Sau này gặp lại"

"Sau này gặp lại"

Về phần ba cái nhẫn chữ vật thì ai giết tên nào,cái nhẫn là của tên ấy,rất công bằng,sòng phẳng.

Chuyển sinh thành cỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ