Bịch.
Không một chút do dự,cành cây đó liền nhấc thân xác của nữ tử đó,ném vào trong huyết trận.
Thân xác của Thanh Ngọc cứ như vậy biến thành một vũng máu,bị huyết trận hấp thu.
Cứ như là chưa từng tồn tại vậy.
Thân xác của Thanh Vũ cũng không ngoại lệ.
"Ngươi còn nhìn cái gì?"Diệp mở miệng.
"...Ta...tiền bối..."Tiêu Nguyên vẫn chưa hoàn hồn sau những điều gì vừa diễn ra.
"Ngươi muốn hỏi tại sao ta giết nàng?"Diệp lạnh lùng hỏi.
Tiêu Nguyên gật đầu.
...
"Ngươi chắc chắn đang nghĩ rằng nếu ta cứu được nàng thì nàng sẽ mang ơn ta nên không cần phải lo đúng không?"
Tiêu Nguyên tiếp tục gật đầu.
Diệp tiếp tục nói.
"Đầu tiên,nàng ta không phải một nữ tử ngu,điển hình là việc nàng đã lùi lại ngay sau khi phát hiện điều không đúng khi tên kia nói về nhiệm vụ,chắc chắn nàng sẽ phát hiện tại sao ngươi có thể cứu nàng kịp thời."
"Thứ hai,chính là việc nàng đang ở trong tông môn,ngươi lại đang bị gia tộc truy sát,ta chắc chắn rằng nếu như nàng báo cáo việc làm này cho tông môn thì có khả năng sẽ nhắc đến ngươi,nếu như gia tộc ngươi phát hiện ra thì không phải là điều tốt gì,chúng ta không mạo hiểm được."
"Thứ ba,chính là đại trận này,chỉ có trận pháp sư trúc cơ cấp độ có thể bố trí nó,nếu như đến tai tên đó thì chúng ta sẽ chịu nhiều phiền phức."
"Nên việc giữ lại nàng,với chúng ta là hại nhiều hơn lợi"
"Ngươi hiểu chưa?" Diệp hỏi.
"Là...tiền bối."Tiêu Nguyên ngập ngừng.
"Tiền bối...ta có thắc mắc này,mong ngài giải đáp"Như nghĩ đến điều gì đó,Tiêu Nguyên đánh liều hỏi Diệp.
"Nói đi..."Hắn biết Tiêu Nguyên định hỏi gì.
"Nếu...nếu có một ngày việc giữ lại ta cũng là có hại với ngài...ngài có lựa chọn từ bỏ ta không?
"Ta không dám đảm bảo"Diệp quả quyết.
Nhưng lúc này,thay vì nói lập lờ,trực tiếp nói ra vẫn là tốt nhất.
"Nếu như ngươi không thể chấp nhận được điều đó,ngươi có thể thả ta xuống,mỗi người một ngả,từ sau này hai người chúng ta chính là hai người lạ"Diệp bổ xung.
Nếu đã không thể đi cùng đường,thay vì cố níu kéo,trực tiếp buông tay.
...
Một trận im lặng quỷ dị.
Không khí lúc này giữa hai người căng thẳng đến cực điểm.
Haiz.
Bỗng Tiêu Nguyên ra một hơi.
Hắn nói"Tiền bối,chúng ta gặp nhau là hữu duyên,ngài lại là người ta coi như thân nhân của mình,vì một tên người ngoài là không đáng,huống chi bây giờ 2 ta dựa vào nhau,tốt nhất vẫn là đi cùng một đoạn đường."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển sinh thành cỏ
ComédieTa đã thành công tự tử. Nhìn xuống dưới ta lại không có mảy may sợ hãi Có vẻ adrenaline bắt đầu tiết ra rồi. Nghe nói con người có thể suy nghĩ vài chục giây trước khi chết. Cơ hội hiếm có thế này...phải thử mới được. Cơ thể ta rơi xuống đáy vực rồ...