"Nhưng mà tiền bối chúng ta nên làm gì bây giờ?"Tiêu Nguyên thắc mắc.
..."Sao tiền bối lại im lặng như vậy,chẳng lẽ ngài ấy đang định giao cho ta công pháp nghịch thiên?"Hắn bắt đầu suy diễn.
Nghĩ đến viễn cảnh mình vô địch thiên hạ,không gì là không làm được trong tương lai,đối thủ phải quỳ xuống liếm chân mình mà hắn chảy cả nước dãi.
"Hảo vấn đề,ta cũng không biết"Trầm ngâm một lúc Diệp nói.
Rắc rắc.
"Uy tiếng nứt vỡ ở đâu ra vậy"Bạn nhỏ Diệp thắc mắc?
Tiêu Nguyên bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Có phải hắn làm sai bước nào không?Không phải trong truyện đều nói rơi xuống vực dễ gặp cao nhân sao?Sao nó lại trông nó lại như thế này?
... lại một hồi im lặng.
"Ta nghĩ chúng ta phải rời khỏi đây."Diệp nói.
"Nhưng ngươi biết khinh công không?"
"Tiền bối,ta biết"Hắn hào hứng nói.
Trong tộc hắn vẫn luôn tự hào là người có thân pháp rất tốt,nếu không thì cũng không chạy được gia tộc truy sát đến bây giờ."Vậy ngươi có trèo lên trên kia được không?"Nói rồi cậu nhìn vách đá cao thừng thững trước mặt.
"Ta...không làm được"Hắn ngập ngừng.
"Haiz,đúng thật là không trông mong gì vào ngươi được.""Nếu như vậy thì..."
Có lẽ nào tiền bối chịu cho ta một bộ thân pháp?
Hắn hào hứng."Tập luyện đến khi nào ngươi đủ khả năng trèo qua được vách đá này a"với vẻ mặt thản nhiên Diệp nói.
"Uy sao ngươi lại nằm đó?Đây không phải lúc ngủ trưa a."
2 tháng sau.
Một bàn tay của nam nhân run rẩy bò lên trên đỉnh vực.
Trên cánh tay hắn còn được bao bọc bởi một loại cỏ trông rất kì lạ.Bỗng nam tử hét lên.
"Cuối cùng ta cũng thoát khỏi chốn địa ngục đó"Hắn thở ra một hơi.
"Cuối cùng cũng thoát khỏi các vực đó rồi sao?Tốn của ta đủ lâu a"Từ trên cánh tay hắn cây cỏ kia bỗng mở miệng nói chuyện,giọng rất chi là thiếu đánh.
"Tiền bối,ngài..."
Không cần nói cũng biết 2 tên đó chính là Diệp và Tiêu Nguyên.
Nếu bây giờ có người hỏi Tiêu Nguyên về cảm nhận 2 tháng vừa rồi của hắn thế nào.
Chỉ có thể nói là Địa Ngục.
Một ngày có 24 tiếng thì hắn phải luyện tập thân pháp suốt 25 tiếng.
Ăn cũng tập,ngủ cũng tập,đang đi vệ sinh cũng tập.
Hắn nghi ngờ là sau này mình có chìm vào giấc ngủ thì cũng sẽ tập thân pháp.
Thậm chí cái cọng cỏ chết tiệt này thỉnh thoảng còn dụ ma thú đến để tấn công hắn,nếu hắn chạy không nhanh thì trên người sẽ có thêm vài vết sẹo.
Đáng hận hơn là nó chỉ ra tay cứu hắn khi hắn sắp bị xơi tái,còn không thì nó mặc kệ.
Lại nói đến cọng cỏ này,nếu hắn biết thêm được điều gì từ nó thì
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển sinh thành cỏ
הומורTa đã thành công tự tử. Nhìn xuống dưới ta lại không có mảy may sợ hãi Có vẻ adrenaline bắt đầu tiết ra rồi. Nghe nói con người có thể suy nghĩ vài chục giây trước khi chết. Cơ hội hiếm có thế này...phải thử mới được. Cơ thể ta rơi xuống đáy vực rồ...