Khế ước

24 4 2
                                    

"Nghiêm túc?"Diệp một mặt nghiêm trọng nói với Tiêu Nguyên.

"Tất nhiên là không rồi"Tiêu Nguyên bình tĩnh nói.

"Ta còn có cả đống việc phải làm,bây giờ chưa phải lúc yêu đương"Rồi hắn lại thở dài một hơi.

Một bên Vương Kiều nhìn Tiêu Nguyên thở dài mà không biết phải làm gì.

"Đạo hữu làm sao vậy?"Nàng bối rối nói.

"Ài, không có gì đâu, cảm tạ đạo hữu, ách hình như ta còn chưa biết đạo hữu tên gì" Tiêu Nguyên cười ngượng.

"À? Ta tên là Vương Kiều ngươi lúc nãy đi cùng ta là muội muội của ta Vương Chiêu, không biết quý danh của đạo hữu?" Vương Kiều hỏi hắn.

"A? Ta tên là Nguyên Tiêu, một tán tu vô danh thôi, cô nương không cần nhớ tên ta làm gì" Nói rồi hắn lắc đầu.

"Đạo hữu đừng nói vậy, ta tin là chỉ cần nỗ lực cố gắng đủ nhiều thì ai cũng sẽ thành công thôi" Vương Kiều khích lệ hắn.

"Ân, vậy thì cảm ơn Vương Kiều đạo hữu đã khích lệ"Nói rồi hắn chắp tay cảm ơn.

"Không có gì đâu Nguyên Tiêu đạo hữu đừng khách khí như vậy."

"Tỷ tỷ, người không vào ngủ à?" Giọng nói của Vương Chiêu vọng lại từ phòng trong.

Giữa hai phòng có một vách ngăn nên nàng không thấy gì ở bên ngoài cũng là điều dễ hiểu.

"Ân, ta đang chuẩn bị vào đây" Vương Kiều nói vọng ra.

"Ta thấy sắc trời không còn sớm đạo hữu cứ đi nghỉ ngơi đi"

"Vậy còn đạo hữu?"

"Không sao, ta ngủ ngoài này là được, dù sao lúc trước số lần ta ngủ ngoài đường cũng không hề ít"Tiêu Nguyên cười khổ.

Thực sự là vậy, trong lúc bị người trong gia tộc truy đuổi hắn đã không ít lần phải nằm phơi mình giữa màn đêm u tối rồi.

"Ân, vậy thì đạo hữu sáng mai gặp"

"Ân, chào đạo hữu"

Rồi Vương Kiều đi vào gian nhà trong.

"Lão đại, ngươi cảm thấy Vương Kiều là người như thế nào?"Tiêu Nguyên hỏi Diệp.

"Hmmm, ta không cảm nhận được là nàng ta đang nói dối, nhưng thế giới tu tiên này vốn không có thứ gì là tin được cả, tốt hơn hết là hãy tin vào những gì ngươi nhìn thấy,cho rằng"Diệp nói.

"Kể cả ngài?"Tiêu Nguyên nói.

Bốp.

"Sao ngài đánh ta a đại lão."Tiêu Nguyên oan ức nói.

"Ta là ngoại lệ"

"..."

"Mi muốn thử thêm một đòn nữa?"

"Ài,không không không."

Nói rồi hắn nhanh chóng nằm xuống.

Còn Diệp thì hướng ánh mắt của mình vào gian nhà trong.

"Không bố chí trận pháp?Là dễ tin tưởng người hay là cảm thấy chúng ta không hề có một chút lực uy hiếp?" Diệp khó hiểu.

Chuyển sinh thành cỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ