Chương 11

457 35 2
                                    

Giang Kiều đi sớm, đến phòng học vẫn còn cách giờ lên lớp hơn hai mươi phút, không ngờ Chu Nghiên Nghiên đến còn sớm hơn cậu, đang tự mình luyện tập trong phòng.

Có cuộc trò chuyện vào buổi sáng, giữa hai người đã không còn xa lạ như trước nữa, Chu Nghiên Nghiên chủ động giải thích lý do mình đến sớm.

Không giống với kiểu có thiên phú của Giang Kiều, Chu Nghiên Nghiên chủ yếu dựa vào nỗ lực, cô ấy cần phải nỗ lực nhiều gấp đôi người khác mới có thể theo kịp.

Lúc này trong phòng học chỉ có hai người, Giang Kiều từ trong túi lấy ra một cuốn sách đưa cho Chu Nghiên Nghiên, là một cuốn sách phân tích các kỹ thuật biến tấu múa ba lê.

"Là, cho tôi hả?" Cô nhìn cậu với vẻ thụ sủng nhược kinh, cẩn thận dè dặt cầm lấy, động tác nhẹ nhàng như thể mạnh tay một chút thì sẽ làm trầy bìa sách.

"Ừ, cảm ơn cậu trước đó đã nói đỡ cho tôi." Giang Kiều gật đầu, cậu đã chuẩn bị cuốn sách này từ trước, chỉ là chưa tìm được cơ hội thích hợp để đưa cho đối phương.

Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Chu Nghiên Nghiên, cậu lời ít ý nhiều giải thích một lượt, Chu Nghiên Nghiên không cho là đúng nói: "Thế có là gì đâu? Lời tôi nói là sự thật mà! Lời bọn họ nói cậu đừng để trong lòng, toàn là nói lung tung vớ vẩn."

Giang Kiều thật sự không để trong lòng, nhưng cho dù thế nào, sự thật là Chu Nghiên Nghiên đã giúp đỡ cậu.

Sách tặng xong rồi, cậu đi sang một bên đặt cặp sách xuống, bắt đầu thay giày, Chu Nghiên Nghiên vô cùng đắc chí chụp hình cuốn sách gửi trong nhóm bạn để khoe.

Lớp kỹ thuật buổi chiều chỉ có hai tiết, bốn giờ kết thúc rồi, đã có giao tình tặng sô cô la và tặng sách, tan lớp Chu Nghiên Nghiên liền chủ động cùng nhau đi ra ngoài với Giang Kiều.

Các bạn học khác nhìn lẫn nhau, không hiểu ra sao trước mối quan hệ đột nhiên thân thiết của hai người.

Chu Nghiên Nghiên là người hay nói, suốt dọc đường đều nói chuyện với Giang Kiều.

Khi đi ngang qua nhà thi đấu, cô hỏi: "Hiện giờ còn sớm, lát nữa cậu định đi đâu thế? Có muốn cùng đi xem trận đấu bóng rổ không? Chính là trận đấu giao hữu giữa trường chúng ta và trường Đại học T ở bên cạnh."

Giang Kiều vốn đang do dự xem có nên đi đến sân bóng rổ hay không, nghe cô hỏi vậy, lại nghĩ đến chiếc ô của Lương Thừa An trong cặp, bèn đồng ý: "Được."

Chu Nghiên Nghiên đã hẹn với Từ Ninh đi cổ động cho cậu ta, không ngờ Giang Kiều lại đồng ý đi chung, tâm tình bỗng chốc tăng vọt: "Vậy chúng ta nhanh một chút đi."

Cô cao hứng đến nỗi nhảy vài động tác ngay tại chỗ, dù sao đi nữa, ai mà không thích ở chung với nam thần nhiều hơn một chút chứ.

Giang Kiều cũng bị tâm tình vui vẻ của cô lây nhiễm, gật gật đầu: "Được."

Bọn họ đến muộn, lúc này trận đấu bóng rổ đã bước vào giai đoạn quyết liệt.

Cả hai vừa bước vào nhà thi đấu đã cảm nhận được không khí cao trào trong sân, tiếng bóng rổ chạm sàn, tiếng giày thể thao cọ xát với mặt sân khi các cầu thủ chạy, cùng với tiếng cổ vũ cuồng nhiệt của các sinh viên, đủ loại âm thanh hợp thành làn sóng tuổi trẻ ập tới.

TIỂU THIÊN NGA [EDIT][ĐAM][HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ