ui đã được 400 lượt xem gòi saoooo cảm ơn mọi người nhìuuuu😭❤️🔥
fic nì là kí lũ nì iu nhau mà giấu nek😡
_______Gần đây vì trời lạnh và một vài lí do đặc biệt nên Bạch Kỳ có thói quen mới là sử dụng son dưỡng.
Và Dương Minh thì không thích điều này.
☆☆
Thời tiết hôm nay lạnh đến buốt da, Bạch Kỳ vừa đi đến tổ chức vừa ôm lấy thân thể để tránh đi những cơn gió lạnh lùa vào trong người cậu. Đi được gần đến nơi thì từ đằng xa cậu thấy Dương Minh, cậu đưa tay lên chỉnh lại cái khăn choàng đang bị xù lên của mình, chỉnh lại quần áo và đang định đi tiếp thì vô thức Bạch Kỳ chạm lên đôi môi đang bị khô của mình, cậu quên đánh son dưỡng rồi. Tức thì cậu lục lọi trong túi áo khoác ra một thỏi son dưỡng rồi đánh lên môi.
Triệu Hạo ngó nghiêng nhìn đường vì hôm nay y bị Lâm Phi bắt ăn mặc kín nhìn như cục bông đến mức y gần tắc thở, chỉ là y kêu lạnh tí thôi mà, đã thế còn khuyên y đi bộ để cho bớt lạnh còn hắn thì bảo nay bận nên không đi cùng được. Triệu Hạo thở dài, đang đi trong sự khó khăn thì đụng phải Bạch Kỳ làm cậu giật mình rơi cả son đang cầm trên tay. Triệu Hạo khó nhọc cúi người xuống nhặt cây son đưa lại cho Bạch Kỳ rồi xin lỗi cậu như chưa có việc gì xảy ra, nhưng rồi Triệu Hạo ngạc nhiên quay đầu lại.
-Cậu dùng son dưỡng sao?
-T...thì tôi mới dùng...gần đây, có chuyện gì không?
Triệu Hạo nhìn Bạch Kỳ với ánh mắt hoài nghi, bình thường có bao giờ thấy cậu đụng vào những đồ như này đâu, nhưng y cũng không để ý chuyện đó lâu, y phải mau chóng vào bên trong để cởi bớt đồ ra chứ không chết vì lạnh thì cũng chết vì tắc thở mất. Bạch Kỳ sau đó chỉ cất vội thỏi son vào túi áo rồi từ từ tiến vào trong.
Dương Minh đứng bên trong nhìn thấy tất cả hành động từ nãy đến giờ của đối phương, đúng là người yêu anh chỉnh trang hay không đều đẹp. Đang chìm trong suy nghĩ của mình, thì đôi mắt anh lại đánh vào cây son dưỡng đang được cất trong túi áo của Bạch Kỳ, trong lòng anh dâng lên một cảm giác ghen tị nhỏ nhoi. Người bình thường không ai ghen với cây son dưỡng nhưng Dương Minh đây thì có, môi của Bạch Kỳ anh còn chưa được chạm vào sao cây son ất ơ anh mua tuần trước cho Bạch Kỳ lại có thể chứ, nhiều lần là đằng khác. Không công bằng chút nào cả!
☆☆☆
Sau cuộc họp, Bạch Kỳ dự định tìm Dương Minh thì thấy Triệu Hạo đang hớt hải chạy tới chỗ cậu còn đằng sau là Dương Minh đang đằng đằng sát khí đuổi theo sau. Thấy Bạch Kỳ như thấy được cọng cỏ cứu mạng, Triệu Hạo trốn sau lưng cậu nhờ che chắn. Cậu thì không hiểu sự tình nên cứ đứng đó còn Dương Minh thấy y đứng trốn sau cậu thì cũng dừng lại, vẻ mặt dịu xuống.
-Hai người có chuyện gì xảy ra sao?
Triệu Hạo hậm hực nhìn Dương Minh thì chỉ nhận được cái nhìn tức tối của anh. Thực ra đúng là có chút lỗi của y nhưng cũng không đến mức như thế chứ.
-T-tại tôi trước, tôi trêu cậu ấy là có người yêu rồi mà chưa được h-hôn cái nào...
Bạch Kỳ tròn mắt nhìn Triệu Hạo rồi lại sang nhìn Dương Minh, thấy mặt anh đã đỏ bừng lên tai cậu cũng bất giác đỏ lên, không biết giải quyết thế nào mà chỉ đứng đơ ra. Triệu Hạo thấy thời cơ chạy của y nên đẩy Bạch Kỳ về phía Dương Minh rồi chạy biến, y sợ bản thân mình sẽ bị đánh cho nhừ đòn mất. Nhưng chạy được một chút, y như nhớ ra gì đó, Triệu Hạo nói vọng ra đằng sau.
BẠN ĐANG ĐỌC
Couple tớ đu trong mấy bộ gấu
Fanfic°Warn là Ooc ạaa🥲 °Tớ viết những cặp tớ thích, hãy thưởng thức vui vẻ ạa. °Thoải mái về việc mượn ý tưởng nhưng đừng đem truyện của tớ đi bất cứ nơi đâu nhéee🙆♀️💘 °Thấy hay thì hãy vote cho tớ nhoaa, moahh iu nạ💘💘💘