13

1.7K 156 8
                                    

"Trang." Tất cả mọi người, bao gồm cả Diệp Anh đổ dồn ánh mắt về chiếc đầu hồng ở cửa. Em bé công chúa này đang yếu đuối lắm rồi, em khóc như một đứa trẻ lạc mẹ vậy. Minh Triệu vội chạy đến bên chị họ, giúp em đứng dậy. Tú Quỳnh và Lucie ôm em vì họ cũng từng ở trong tình huống đó.

"Đóng rồi khoá cửa lại luôn đi ạ." Lan Ngọc chỉ tay về phía cửa.

Diệp Anh tiến về phía cửa, chuẩn bị đi ra ngoài.

"Chị Diệp, chị đi đâu đấy?" Lan Ngọc hỏi con người đầu đen kia.

"Chị cần tí không khí." Cô bấm nút mở khoá cửa rồi bước ra ngoài. Cô tựa người vào tường rồi thở dài.

"Tôi ghét phải nhìn em khóc, Trang à." Cô nhìn sàn nhà, bỗng có ai đó chọt vào tay cô.

"Chị Diệp." Người phụ nữ ấy mỉm cười thật tươi với cô. Diệp Anh nhìn nàng, vẫn chưa tin vào mắt mình lắm.

"Chi Pu."

"Cũng lâu rồi nhỉ." Nàng mỉm cười với người đầu đen.

"Sao em lại ở đây?"

"Em đi gặp nhà sản xuất." Cả hai bật cười.

"Nhìn chị buồn thế." Thuỳ Chi chạm vào tay Diệp Anh, còn Diệp Anh thì cố giấu đi cảm xúc của mình.

"Chị ổn mà. Sao mình không đi uống gì đó với nhau nhỉ. Như em nói đó, lâu rồi mình không gặp."

"Nghe hay đấy." Họ cùng nhau bước đến thang máy. Trên đường đi, Diệp Anh giới thiệu nàng với tất cả những người mà họ gặp sau hậu trường. Họ đi đến quán cafe gần đó rồi gọi đồ uống.

Thuỳ Chi gọi quản lý và Diệp Anh cũng nhận được một tin nhắn từ Lan Ngọc.

Từ: Nọc Nọc

- chị đâu rồi?

Từ: Diệp Lâm Anh

- quán cafe

Từ: Nọc Nọc

- qua đây được không? bà Trang bả tệ lắm rồi :(

Từ: Diệp Lâm Anh

- chị đang ở với bạn. xin lỗi nha :\

Từ: Nọc Nọc

- bạn nào?

Từ: Diệp Lâm Anh

- Chi Pu. chị phải đi đây.

"Nọc Nọc, chị Diệp đâu rồi?" Tú Quỳnh nhìn cô. Lan Ngọc có tí ngần ngại khi phải nói với họ nhưng cuối cùng cô cũng chọn nói sự thật.

"Bả đi cafe với bạn rồi."

"Bạn nào? Mọi người ở đây hết cả rồi mà." Tú Quỳnh nhìn quanh để xem ai đã đi cùng Diệp Anh.

"Chị đẹp vừa từ Trung Quốc về í, Chi Pu." Không khí trở nên lạnh lẽo, không ai dám nói một lời nào. Họ đều dồn ánh mắt về phía Thuỳ Trang, người đang khóc nấc lên. Em chỉ ôm Tú Quỳnh rồi ấn mặt vào sâu vào lồng ngực cô. Em muốn Diệp Anh đến rồi kéo em ôm vào lòng, nhưng tên đầu đen đó đã chạy trốn khỏi em. Để ở với một cô gái khác. Biết Khắc Linh chơi đùa với trái tim của em đã đủ đau rồi. Thật lòng mà nói, em khóc không phải vì Khắc Linh, mà là vì em đã đưa ra một quyết định sai lầm, và quá trễ để quay đầu.

[CÚN GẤU] TRẢ LỜI TÔI ĐINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ