Thuỳ Trang choàng tỉnh, em vội đi ra phòng khách nhưng chỉ thấy Tú Vi và Lan Ngọc ngồi trên sofa, cùng nhau xem Gạo nếp gạo tẻ 2.
Hoàng Oanh cũng nhanh chóng tham gia, trên tay cầm một gói bim bim.
"Mọi người đâu hết rồi?" Cô ngồi cạnh Lan Ngọc, người đang cau mày vì bị Tú Vi kéo vào xem phim cùng.
"Mọi người đến phòng gym cùng Diệp Anh rồi." Thuỳ Trang hẫng một nhịp khi có người nhắc đến tên Diệp Anh. Em nhớ rõ mọi chuyện xảy ra hôm qua, nhưng có vẻ như Lan Ngọc không màn hỏi đến em nữa. Cô trưởng nhóm tạm thời kia đang mè nheo Hoàng Oanh đút mình miếng bim bim, rồi nhõng nhẽo Tú Vi chuyển kênh.
"Hôm qua em xem với chị rồi mà!"
"Cứ xem đi rồi nói thử xem chị diễn được không!" Cả hai người họ đang hét vào mặt nhau.
"Chị diễn tốt nhất cái nhà này mà còn đi hỏi em về việc diễn xuất hả?!"
"Họ gọi chị là nữ diễn viên xuất sắc nhưng lượt xem lại quá thấp!"
"Không phải lỗi của chị mà!"
"Mấy chị ơi dừng lại đi, không tối nay lại mất giọng vì la hét mấy chuyện không đâu đấy." Hoàng Oanh nhìn mấy người chị của mình, cuối cùng cũng chịu dừng lại.
"Biết rồi." Họ đồng thanh trả lời. Thuỳ Trang lắc đầu tỉnh lại khỏi cơn mơ màng giữa ban ngày, em lại vào phòng lấy điện thoại. Em xem hình của mình với Khắc Linh ở bữa hẹn đầu tiên. Họ lái xe vòng quanh TPHCM vì nếu bị bắt gặp đi cùng nhau thì khá rắc rối. Em đã rất ngại nhưng Khắc Linh thì lại rất giỏi trong việc kể chuyện cười và mấy lời trêu chọc của anh ta luôn làm em phá ra cười. Anh ta còn hát nhạc tình cho em lúc họ dừng ở sông Sài Gòn nữa.
Một nụ cười nở trên môi khi em nhớ lại những điều đó, nhưng nụ cười ấy lại nhạt dần lúc em lướt trúng tấm ảnh mình chụp chung với Diệp Anh. Em nhận ra mình có rất nhiều hình Diệp Anh trong điện thoại rồi bỗng thấy cô đơn, vì những lúc thế này Diệp Anh sẽ luôn đến ôm em và nghe em tỉ tê mọi chuyện. Vậy mà sáng nay, Diệp Anh cũng không buồn gọi em dậy như thường lệ. Em tìm số bạn trai rồi bấm gọi. Em cần người yêu em, không phải kí ức về Diệp Anh.
"Chào công chúa." Giọng nói trong điện thoại làm Thuỳ Trang mỉm cười.
"Anh đâu đó? Anh quên nhắn chào buổi sáng đấy nhé." Thuỳ Trang nhõng nhẽo.
"À anh xin lỗi. Anh mệt quá nên ngủ quên. Chào buổi sáng, công chúa."
"Không sao. Vậy tối nay chúng ta gặp nhau đúng không?"
"Đúng vậy, anh nhớ em. Không thể chờ đến tối được." Nghe những lời đó từ người yêu của mình, Thuỳ Trang bỗng nổi da gà, em hoàn toàn đắm chìm vào thứ tình yêu ấy.
"Muốn nói chuyện hôm qua không? Em đã có một ngày rất tệ phải không bé?"
"À. Em quên mất rồi." Em nói dối vì không muốn phá vỡ khoảnh khắc ngọt ngào này. Em chơi đùa với mấy chiếc gối trong lúc nói chuyện với Khắc Linh.
"Em đang ở đâu đấy? Vẫn trên giường hả?" Anh ấy hỏi.
"Vâng, ở đây chán quá. Mọi người đi tập hết rồi, em đang một mình thôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[CÚN GẤU] TRẢ LỜI TÔI ĐI
Fanfic* Original author: @ronniegendot on asianfanfics * Disclaimer: Truyện được dịch và sửa một vài chi tiết cho phù hợp với Cún và Gấu. Vui lòng không re-up hoặc không lấy bản dịch của mình để cover thành couple khác. - Cô luôn ở đó vì em. Dẫu nhiều cô...