Nếu như Khưu Khánh Chi là mèo?(1)

370 33 2
                                    

Bối cảnh: Nếu như lúc đó ở nhà họ Lý, Nhất Chi Hoa không đâm nhát dao găm đó vào Khưu Khánh Chi.

Mọi tình tiết đều được thêm vào để xoay chuyển cốt truyện! Một số câu thoại có thể bị lược bỏ hoặc thêm vào để hợp tâm lý nhân vật (thật ra là tui lười nên lược...)

------------------------------------------------

"RẦM!" Lý Bính vừa mới chạy vào phòng liền nghe một âm thanh lớn, trước mặt y là con mèo tóc đỏ kia đánh một chưởng về Khưu Khánh Chi.

- Khưu Khánh Chi!

Lý Bính nói to lên, đồng thời cũng là lúc Nhất Chi Hoa đi tới, tên đó cúi chào nói.

- Lý Bính, ta lại gặp nhau rồi.

Nhưng thứ khiến Lý Bính tập trung là gương mặt nhăn nhó đó của Khưu Khánh Chi làm y không khỏi nhoi nhói. Cũng chẳng biết vì sao cái thứ nhoi nhói đó như được tạc vào trong tiềm thức. Lúc trước Lý Bính dù có giận hắn ra sao cũng đều tha thứ, duy chỉ có lần này cái gì y cũng không hiểu, cớ sao Khưu Khánh Chi lại năm lần bảy lượt nhúng tay vào chuyện phá án của Đại Lý Tự.

- Ngươi đến để cứu hắn? Cảm động quá, nhưng mà trò chơi này vẫn là do ta, giải đáp.

Nhất Chi Hoa cắt ngang mạch suy nghĩ của Lý Bính, y giương mắt nhìn qua đã thấy tên đó nhoẻn miệng cười kì dị, tâm lí vặn vẹo mà làm những cử chỉ kì quái.

- Nhất Chi Hoa!

Khưu Khánh Chi gượng cố phát là âm thanh muốn ngăn lại, hắn rốt cuộc vẫn là không muốn khẳng định rằng năm đó hắn đã hại y.

Lý Bính vẫn ngơ ngác muốn biết rốt cuộc đáp án trò chơi này, chỉ có Khưu Khánh Chi là mệt nhọc nằm dưới sàn, miệng khó khăn hớp lấy từng ngụm không khí.

- Thật bất ngờ làm sao! Lý Bính ngươi vốn không biết, kẻ làm ngươi ra bộ dáng nửa người nửa yêu là hắn! Là Khưu Khánh Chi!

- Là hắn đã cầu xin ta, cầu xin ta cứu lấy cái mạng què của ngươi!

Ngay lúc này, tâm trạng của Nhất Chi Hoa vô cùng sảng khoái, tâm tình vui vẻ nói ra một tràn. Không quên mà đạp lên người của Khưu Khánh Chi khiến hắn kêu đau.

Lý Bính dường như bị lay động, đôi mắt bắt đầu đỏ hoe, không tin là thật. Y chỉ lẳng lặng nhìn Khưu Khánh Chi.

- Là ngươi?

Có vẻ con người kia cũng chẳng thể chối bỏ được gì, đơn giản thốt lên hai từ: "Lý Bính"

- Năm đó hắn ngại đám binh lính nô tịch gì đó, mà không dám chống đối lại bọn họ để bảo vệ ngươi, nên đã van xin ta cứu ngươi. Hắn biết rõ ta là người có bản lĩnh.

- Cũng nhờ đó mà ta thấy được gương mặt lo lắng kia, ngươi biết không? Là lần đầu ta thấy đấy!

Nói tới đây, điệu bộ của Nhất Chi Hoa có sự thay đổi, tên đó nhấc chân ra khỏi người Khưu Khánh Chi để hắn chồm dậy tựa vào một góc. Lý Bính ngay lúc này có vẻ đã hiểu được vì sao Khưu Khánh Chi lại ngáng đường của y nhiều như vậy, là vì để chuộc lỗi lầm năm xưa.

- Lý Bính... ta xin lỗi, ta không biết hắn sẽ biến ngươi thành như vậy...

- Đương nhiên là ngươi không biết, vì ngươi quá ngu xuẩn. Nếu là ta, ta đã giết sạch đám người đó!

[Khưu Bính] Nếu như...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ