Bối cảnh: Nếu như lúc đó ở nhà họ Lý, Nhất Chi Hoa không đâm nhát dao găm đó vào Khưu Khánh Chi.
Ghen rồi ghen rồi=))
------------------------------------------------- Doanh nhi, có chuyện gì?
Diệp Tự Doanh ban nãy có chút ngẩn ngơ do có sự xuất hiện của đám người Đại Lý Tự, hắn ta nghĩ chẳng lẽ gia đình mình sắp có chuyện rồi sao.
- Cha! Chuyện hôn sự của mình, con không đồng ý, con không yêu nàng ta.
- Con có thể năm thê bảy thiếp.
- Nhưng không thể lấy người con không yêu được!
- Con có người trong lòng rồi?
Cả hai đôi co qua lại, đánh lạc hướng khỏi câu hỏi của Lý Bính, y nghĩ bụng nếu biết vậy nên đến trễ hơn chút là ổn rồi. Khi không lại bị lôi vào sóng gió gia tộc này. Diệp Tự Doanh lúc bấy giờ cũng bị làm cho khóa miệng, nhất thời không biết trả treo ra sao.
- Đại nhân...
Từ phía cửa ló ra một tà áo mỏng phấp phới, người đó điểm lên mặt vài nốt ruồi son, trang sức diễm lệ, dáng vóc yêu kiều cùng giọng nói ngọt lịm. Là Nan Bình.
Lúc nãy nàng vừa vào đã chạm mắt phải một người, không phải Diệp Tự Doanh mà là Lý Bính, nhìn từ trên xuống cũng đủ biết y là người quan phủ.
Dù sao đây là lần đầu tiên bước tới nơi hoành tráng như thế nên không quen, Nan Bình lộ biểu cảm có hơi lúng túng.
Còn Lý Bính thì rất nghi ngờ về nữ nhân này, yêu quái càng có khả năng giả dạng càng không được loại trừ.
- Nan Bình...?
Diệp Tự Doanh nghe loáng thoáng được tên nàng nên cũng không kiêng dè gì gọi thử, hắn cũng khá bất ngờ vì người hầu thường tả nàng kém sắc nghịch ngợm, nhưng ngay lúc này hắn thấy nàng cũng đâu tới nỗi.
Xuất thân con nhà nông, mười sáu năm mùa xuân nàng chưa bao giờ học cái gọi là phép tắc thượng lưu nên chỉ cúi đầu sơ qua.
- Chúng ta có thể bỏ qua chuyện thành gia lập nghiệp không? Có chuyện này nguy cấp hơn.
Alibaba liền chen chân lên phía trước, vừa cười vừa đưa thẳng mọi người vào vấn đề chính.
- Các vị trên đây chắc hẳn chưa biết vụ Huyết quỷ đang quấy phá dưới thôn.
Diệp Hoàng từ khi nghe tới hai từ "Huyết quỷ" của Alibaba, mặt liền biến sắc, Diệp gia trước giờ luôn có mối thù không đội trời chung với ả, điển hình là mấy trăm năm trước tổ tiên của ông đã hết sức phong ấn nó. Bây giờ lại có tin đồn ả ta hoành hành?
- Hoang đường, sao có thể?
Diệp Hoàng nghĩ mình bị bọn nhóc dắt mũi liền tức giận, cái phong ấn đã tồn tại trước giờ, cách giải chỉ có ông biết cớ sao nó lại thoát ra được.
- Ngài chớ nổi giận, nào ngồi xuống ta cùng nói chuyện nhẹ nhàng.
Vương Thất thấy tình hình không có chút khả quan liền ra mặt xoa dịu. Cậu ta dìu Diệp Hoàng xuống, tay nâng ấm trà rót vào ly, những người còn lại thấy thế cũng thuận theo ngồi vào bàn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Khưu Bính] Nếu như...
RomanceTruyện như tên... Trên đời này vốn không có hai từ "nếu như" vậy liệu nó có thì Khưu Khánh Chi có chọn cách ở bên Lý Bính một lần nữa? ------------------------------------------------ Những mẫu chuyện nhỏ, lớn chữa lành cho otp, sẽ có vài chi tiết...