Nếu như Khưu Khánh Chi là mèo? (9)

122 14 9
                                    

Bối cảnh: Nếu như lúc đó ở nhà họ Lý, Nhất Chi Hoa không đâm nhát dao găm đó vào Khưu Khánh Chi.

Chắc mấy tình yêu quên bẵng toi rồi:')))off do bận chính sự hihi.

Đổi bìa đẹp ha...

------------------------------------------------

- Nào, mau ăn đi, cứ tự nhiên.

Tiểu Hắc tranh gắp đồ ăn bỏ vào chén của mọi người, trong khi bát của mình thì vẫn chưa có gì. Buổi tối ở Diệp phủ cũng yên bình, thức ăn cũng rất ngon, phải nói mỹ vị nhân gian.

- Mà này, bên kia là ai vậy?

Vương Thất vừa nhai vừa chỉ ra phía cửa, đó là cô nương đi theo Tiểu Hắc, thấy nàng ta lủi thủi một mình nên muốn gọi lại chung vui.

- Đó là Tô Ngọc Vân, cô ấy mới chuyển tới đây.

Tiểu Hắc vẫy tay gọi nàng tới, Tô Ngọc Vân thấy thế liền bước lên phía họ, suốt quãng thời gian nàng toàn cúi gằm mặt ngại ngùng.

- Tô Ngọc Vân? Ta biết rồi, sáng nay cũng thấy người nhắc tới.

- Ta...

Tô Ngọc Vân có hơi lúng túng, nàng trước giờ luôn là tuýp người dịu dàng nên rất dễ bị tổn thương, cũng rất nhút nhát.

- Không cần khách sáo, ta thấy cô đặc biệt đó xem ra Diệp Tự Doanh đó rất ưng ý cô.

- Sao cậu biết?

Alibaba vừa uống một ngụm vừa phán đoán, chẳng là lúc nãy khi Diệp Tự Doanh đến chỗ bọn họ nói chuyện thì lại đụng mặt Tô Ngọc Vân, qua ánh mắt họ cũng biết rõ hai người này có tình ý.

- Vậy... Nan Bình không phải sẽ rất buồn sao?

Thôi Bội nghe qua lời nói của Alibaba liền thấy hợp lí, đâm ra mối quan hệ oái ăm của ba người này cũng rắc rối quá đi.

- Ta thấy nàng ta làm cái đuôi bên cạnh thiếu khanh thay chúng ta rồi đấy chứ.

Vương Thất vừa nhai vừa nói, miệng vẫn ngồm ngoàm đồ ăn.

------------------------------------------------
Sân Phủ

Diệp gia từ xưa đã có tài bày trí nhà cửa gian phòng rất đẹp, mọi phong cảnh đều được sắp xếp theo ý muốn của Diệp Hoàng.

Trên con đường rải đầy lá cây, Lý Bính và Nan Bình lại đi cùng nhau, nàng ta luyên thuyên kể về cha nàng cùng những người ở dưới thôn, qua con mắt của nàng cũng có thể thấy bọn họ rất thân thiện.

Lý Bính bí mật tránh mặt bọn Vương Thất cũng chỉ là tự đi tra khảo nàng, một thiếu nữ tuổi còn trẻ măng như thế đến nơi xa lạ chắc hẳn rất khó xử với người mới nên y cũng không muốn gây sức ép.

- Còn ngài thì sao, lúc nhỏ cha ngài có hay nói về những thứ tươi đẹp ngoài kia không? Ý ta là những nơi ngài chưa tới ấy.

Nan Bình ngồi xuống một tảng đá to kê dưới gốc cây, nàng chống hai tay về phía sau, Nan Bình của giờ đây khác hẳn so với lúc sáng, nàng mang vẻ lanh lợi thư thả hơn.

- Ông ấy hay bận nên cũng ít gặp mặt ta, nhưng không sao vì cả quãng thời gian thơ ấu đó đã có người cho ta biết thế nào là thế giới bên ngoài, thật giả lẫn lộn, ỷ mạnh hiếp yếu.

[Khưu Bính] Nếu như...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ