• LILYFLOWER •

96 10 0
                                    

Kazutora đang ăn ngon lành đĩa cơm cà ri mà Takeomi mời mình thì nghe chuông điện thoại reo lên lần nữa. Có lẽ cũng bốn năm lần rồi, nhưng vì lười quá nên Kazutora mới mặc kệ.

Giờ thì đành lết lại bên bàn, mở lên nhận cuộc gọi.

"Alo, Kazutora !!"

Kazutora đoán trước, liền nghiêng đầu ra xa điện thoại. Song mới chậm rãi cười cười đáp: "Sao đấy, Ran"

Ran bên kia điên lên, lại nói tiếp: "Mẹ thật, mày sao lại không bắt máy? Tao gọi mày đến bốn năm cuộc, mày có biết tụi tao lo lắm không hả"

Kazutora hơi rén, liền đáp: "Ồ xin lỗi nha. Tao vẫn ổn, tụi mày đã về đến nhà chưa?"

Nghe em hỏi, Ran mới thở dài: "Chậc, lúc bọn tao về thì gặp một nhóm thằng mặc vest đen chặn cửa. Mà thấy nhà cửa tan hoang thì tao hơi cọc nên xử hết rồi. Tổng cộng sáu thằng đang bị trói ở ga ra nhà mình. Rindou đang tra hỏi, còn tao thì gọi cho mày"

Em gật đầu, suy nghĩ về điều Ran nói. Nhưng chưa kịp phán đoán thì Ran lại tiếp lời: "Được rồi"

Ran có vẻ đang nói chuyện với ai đó, song mới quay sang nói vào điện thoại: "Kazutora, chuyện này nghiêm trọng rồi...bọn này...là đàn em của Usui"

Kazutora kinh ngạc, tay đang múc muỗng cơm bỏ vào miệng chợt khựng lại. Usui? Gã ta...bắt đầu ra tay hành động rồi sao? Có chuyện gì đang diễn ra vậy...?

Em trầm mặc, có vẻ hiểu được cảm xúc của Kazutora nên Ran vội an ủi, bảo rằng cho để một tên về tình báo với Usui, còn lại giữ làm tin cũng như tiếp tục truy xét. Tạm thời thì Kazutora đừng nên về nhà, cứ ở tạm chỗ khác lánh nạn một thời gian rồi hẵn tính.

Sau một lúc dặn dò, Kazutora mới chậm rãi tắt điện thoại. Ngay lúc ấy Senju cũng bước từ trên lầu xuống, cô bé mặc bộ quần áo thể thao màu xanh ngọc, chiếc quần ngắn màu trắng sọc xanh càng tôn lên đôi chân trắng mềm mại.

Nếu là thằng con trai bình thường thì sẽ nhìn đến loá mắt, nhưng Kazutora lại là một tên đàn ông có đời sống tình dục bất thường. Lại có một quá khứ không sạch sẽ, có thể nói là khổ cực trong bất hạnh thì làm sao còn hơi sức chú tâm đến mỹ nhân.

Em chỉ khẽ chào Senju rồi tiếp tục nhấm nháp đĩa cà ri. Hành động hờ hững này cũng khiến cô bé rất hài lòng, vì trước giờ bất kể tên đàn ông nào gặp cô bé, từ thành niên đến trung niên đều chỉ chú ý đến cơ thể cô bé, nhìn đến mức khiến Senju mất tự nhiên nên cô bé ít khi mặc đồ ngắn. Thế mà Senju lại có hảo cảm lớn và niềm tin chắc chắn với Kazutora. Nên mới mặc bộ quần áo này thử nghiệm, hoá ra kết quả đúng như mong đợi. Đây là một người có thể tin tưởng...

"Sao thế Kazutora-san? Cà ri không ngon ạ?"

Kazutora lắc đầu, cố thu biểu cảm trầm tư của mình rồi mỉm cười: "Không phải, ngon lắm. Anh chỉ...ừm...này Senju, em có biết ở gần đây có khách sạn nào không?"

Senju nghiêng đâu, nhìn Kazutora ngơ ngác. Em chỉ thở dài giải thích: "Là vì nhà anh hiện đang để bạn anh giải quyết, anh không về nhà được nên tính kiếm nơi ở tạm. Anh không rành khu này lắm, vì không thường xuyên đến."

[Allkazutora] Bạn TìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ